Là anh đã từ bỏ bầu trời đầy sao trước

Chương 1

1.

 

Hai ngày sau khi rơi xuống nước, Lý Nguyên vẫn chưa nhớ ra tôi là bạn gái chính thức của anh ta.

 

Tôi vừa bình luận xong, anh ta đã tức tối gọi đến, chất vấn tôi:

“Chu Mộng Nhã, chuyện sống chếc hệ trọng như vậy, sao đến lượt em lại biến thành chuyện vớ vẩn? Em ghen tuông suốt ngày không thấy mất mặt à?”

 

“Rõ ràng em biết bơi, lại cố tình học đòi làm ra vẻ không biết, em thấy vui lắm sao?”

 

“Nếu không phải Tô Nguyệt chạy tới kéo em, cô ấy cũng không bị em liên lụy rơi xuống nước, em có biết cô ấy suýt chút nữa là chếc không? Lương tâm em bị chó ăn rồi à?”

 

Lý Nguyên lớn lên bên bờ sông, làm sao không phân biệt được thật giả khi ai đó chếc đuối chứ?

 

Huống hồ, Tô Nguyệt rõ ràng là do cúi xuống nhặt điện thoại rơi mới rớt xuống nước.

 

“Lý Nguyên, em vừa bị sẩy thai…”

 

“Đủ rồi! Có nói dối cũng phải có giới hạn, đừng tưởng anh không biết mấy ngày nay em đang đến tháng! Chính em gây chuyện còn không chịu sửa chữa, lại còn chơi trò mất tích, sao em độc ác đến vậy?”

 

Anh ta hét lên với tôi, rồi vội vàng cúp máy vì tiếng ho của Tô Nguyệt vang lên bên tai.

 

Tôi nằm viện năm ngày, cứ nghĩ là có thể được xuất viện, bác sĩ lại bảo tốt nhất nên nghỉ ngơi thêm hai ngày nữa.

 

Tô Nguyệt đã bình an vô sự, Lý Nguyên mới chịu bỏ tôi khỏi danh sách chặn.

 

“Em đang ở đâu? Anh có chuyện muốn nói.”

 

Mỗi lần cãi nhau, bất kể đúng sai, cuối cùng lỗi luôn là ở tôi.

 

Tình cảm thanh mai trúc mã khiến tôi càng thêm trân trọng tình yêu với Lý Nguyên, dù anh có chạy xa đến đâu, tôi vẫn luôn bám theo anh sát nút.

 

Vì anh từng nói, tôi là vợ anh, nhất định phải bám sát lấy anh!

 

Tình cảm không chịu nổi sự giằng co, tôi luôn là người không giận quá một đêm, chuyện lớn đến mấy cũng tự tiêu hóa, rồi làm hòa với anh.

 

Đây là lần đầu tiên tôi không cúi đầu, anh liền chặn tôi suốt năm ngày.

 

Lúc tôi gửi tin nhắn chia tay không thành, mới phát hiện mình đã bị chặn.

 

Tôi vô cùng sửng sốt, sau đó liền hiểu ra.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/la-anh-da-tu-bo-bau-troi-day-sao-truoc/chuong-1.html.]

Yêu đến mức hạ mình là một điều rất đáng thương hại.

 

Chắc là anh đã đợi không nổi nữa nên gọi điện trực tiếp cho tôi.

 

“Anh hỏi em sao không trả lời tin nhắn? Không phải em lúc nào cũng trả lời anh trong giây lát à?”

 

Bộ dạng lý lẽ đầy mình đó của anh khiến tôi không tức mà bật cười:

“Anh đã chặn em rồi, dựa vào đâu mà em phải trả lời ngay?”

 

Không chặn lại anh là sự khoan dung cuối cùng của tôi, cũng là chút thể diện cuối cùng tôi giữ lại cho mối tình này.

 

Y tá đến kiểm tra giường bệnh, anh ta cuối cùng cũng nhận ra điều bất thường:

“Em cũng nằm viện à?”

 

“Ừ, từ lúc rơi xuống nước là nằm luôn ở đây rồi.”

 

Câu trả lời lạnh nhạt của tôi khiến Lý Nguyên im lặng vài giây.

 

“Trưa nay muốn ăn gì? Anh mua rồi mang tới cho em.”

 

Tôi từ chối, nhưng anh cứ nhất quyết phải đặt món ở quán tôi thích nhất.

 

Nghĩ anh đem tới chắc còn nhanh hơn giao hàng, tôi liền nói số phòng bệnh rồi huỷ đơn hàng.

 

Chưa kịp đợi Lý Nguyên mang cơm đến, tôi đã suýt ngất trong phòng vì hạ đường huyết.

 

Y tá không nỡ trách tôi, liền tốt bụng hâm nóng bữa tối của cô ấy đưa cho tôi ăn.

 

Sau khi cơn choáng váng dịu đi, tôi nhắn tin bảo Lý Nguyên không cần mua cơm nữa, anh như thường lệ, xem mà không trả lời.

 

Tôi đợi đến khi trời tối hẳn, Lý Nguyên vẫn không xuất hiện.

 

Tôi biết anh sẽ không đến, vì tôi đã thấy bài đăng mới nhất của Tô Nguyệt:

“Mời ân nhân ăn cơm, anh ấy lại nhất quyết tự mình vào bếp, đúng là thần tiên lang quân!”

 

Trong ảnh, Lý Nguyên đang mặc tạp dề nữ, vung chảo nấu ăn, còn Tô Nguyệt thì nửa khuôn mặt lộ ra giữa làn khói lửa bếp núc mờ ảo như mộng.

 

Góc chụp được chọn rất khéo, trông cực kỳ có khí chất bạn trai.

 

Cả bức ảnh đều ngập tràn sự ấm áp của một cặp đôi đang yêu.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận