KINH NGỌC - 惊玉
Phần 18: Hạnh phúc viên mãn
"Nàng biết rồi?" Giọng hắn uể oải, nghe là biết vừa mới tỉnh ngủ, vừa rồi thật sự là ngủ thiếp đi, chứ không phải giả vờ.
"Biết cái gì?" ta cười nhìn hắn.
"Sao nàng cái gì cũng biết vậy." Giọng hắn có chút bất mãn, "Vốn còn muốn cho nàng một bất ngờ..."
Tuy rằng ta không biết hắn làm hoàng đế đối với ta thì có gì bất ngờ, "Nếu chàng làm hoàng đế, vậy tam cung lục viện, nữ nhân chẳng phải nhiều vô kể sao?"
Hắn nghe thấy lời ta nói, trợn mắt nhìn ta.
"Hoàng đế gì cơ?"
Hình như ta đoán sai cái gì rồi.
Hắn phì cười thành tiếng, biểu cảm đó rõ ràng viết lên hai chữ "Đồ ngốc".
"Chỉ có nàng, không cần ai khác." Hắn nói.
{96}
Ninh Tử Cầm quả thật có chuyện giấu ta, nhưng không phải chuyện hắn muốn làm hoàng đế.
Dù ta hỏi thế nào, hắn cũng không chịu nói cho ta biết.
Hơn nữa nha hoàn và những người khác trong phủ dường như đều biết chuyện này, ngay cả Tiêu Trường Phong gần đây đến chơi, ánh mắt nhìn ta cũng rất khó hiểu.
Chết tiệt, rốt cuộc là chuyện gì vậy!
{97}
Ta suy nghĩ mấy ngày, cũng không nghĩ ra, "bất ngờ" đối với ta là gì.
Là mấy rương vàng bạc châu báu?
Là vịt quay?
Hay là muốn dẫn ta đi đâu chơi?