Kiếp sau

9

Tôi thật sự ngưỡng mộ sự ổn định cảm xúc của người này, lúc nào cũng cười được, sau đó trợ lý đặc biệt của hắn nói với tôi, có những ngày Tần Thận bận rộn đến không thể ngả đầu, công ty ở bờ vực phá sản nhưng hắn vẫn đến bệnh viện thăm tôi.

 

Về sau, cuối năm đó, Chu Bách Xương cuối cùng cũng từ bỏ. Là thân thể của ông ta chống đỡ không nổi, tài năng một thời trong giới kinh doanh bị đột quỵ phải nằm trên giường và được người ta đút cho ăn.

 

Tần Thận tiếp quản toàn bộ đế quốc kinh doanh của nhà họ Chu, hắn chuyển tất cả cổ phần trên danh nghĩa cha tôi sang tên tôi.

 

Đến đầu năm thứ hai, việc điều trị của tôi kết thúc. Hắn đưa tôi lên trực thăng đến Portland, nơi được gọi là "Thành phố hoa hồng", quanh năm đều nở rộ những bông hoa rực rỡ.

 

24

 

Có điều gì đó không ổn với điều hướng. Thị trấn nhỏ ở Portland này nằm ở một vị trí tương đối hẻo lánh. Vì thế chúng tôi hỏi vài người qua đường, mới tìm được vị trí cửa hàng, một cửa hàng hoa nhỏ.

 

Trang trí cũng rất dụng tâm, những bông hồng tinh tế phản ánh tình yêu cuộc sống của chủ nhân. Tên của cửa hàng này là "Kiếp sau".

 

Lúc trước khi chọn tên, tôi nói với Tần Thận, kiếp sau, chính là làm lại cả đời, ý nghĩa mở ra cuộc đời lần nữa.

 

Một phụ nữ mặc váy đỏ từ trong tiệm đi ra, sau khi nhìn thấy hai chúng tôi, khẽ cười: "Oa, các người là du khách người Hoa sao?"

 

Du khách? Rất ít du khách có thể tới đây.

 

Tôi đã để mắt tới bà ấy, nhìn nụ cười xinh đẹp trên gương mặt bà ấy, giống như là linh hồn bị cọ rửa mạnh. Đó là lần đầu tiên tôi thấy bà ấy cười như vậy.

 

Cuối cùng, vẫn nuốt tiếng gọi kia xuống. Đúng, lần này, đến thăm bà ấy là được rồi. Bà ấy đã mở ra một cuộc sống mới, bất kể là ai, cũng không nên đến quấy rầy.

 

……

 

Ngày đó, chuyện Tần Thận đồng ý giúp tôi làm, chính là đồng ý tìm bác sĩ giúp mẹ tôi giả chết. Thuốc tiêm vào cơ thể có thể đưa người ta vào trạng thái sắp c.h.ế.t trong thời gian ngắn.

 

Đêm đó, tôi cho mẹ uống thuốc ngủ, nhưng lưỡi d.a.o không phải do tôi đặt ở đó, là mẹ tôi đã giấu nó. Bà ấy đã muốn c.ắ.t c.ổ tay từ lâu rồi.

 

Tôi đặt bà ấy vào bồn tắm, giả vờ c.ắ.t c.ổ tay, bước quan trọng nhất là để cho Chu Bách Xương tận mắt nhìn thấy bà ấy chết. Sau đó, lại đưa mẹ ra khỏi nhà xác của bệnh viện.

 

Tần Thận sắp xếp người đưa bà đến Mỹ, ở đó, làm trị liệu và phẫu thuật cho bà.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận