Khi Tình Yêu Đến Quá Muộn

Chương 6

(6)

Ngày tôi ra đi, không một ai biết rằng tôi đã cảm thấy nhẹ nhõm, không đau đớn, không hối hận.

Tôi đã buông bỏ tất cả.

Nhưng anh, Lâm Duy, anh sẽ không bao giờ biết được rằng tôi đã yêu anh nhiều đến thế, dù anh đã không còn bên tôi trong những ngày cuối cùng.

Khi tôi nhắm mắt, một phần của tôi đã thật sự ra đi, nhưng một phần khác, phần yêu anh ấy, sẽ mãi ở lại.

Để tôi ra đi trong bình yên, nhưng cũng để lại nỗi đau trong trái tim anh, dù tôi không muốn vậy.

Lâm Duy đứng trước cánh cửa bệnh viện, đôi mắt đỏ ngầu, trái tim anh như đang bị xé toạc ra từng mảnh.

Bạn cần đăng nhập để bình luận