Chiến Thần Đổi Hồn Với Ngốc Nữ

Phần 8

Ta ra dấu im lặng: "Vào trong nói."

12

Không biết có phải vì có linh sủng chồn tuyết bên cạnh không mà Thiết Trụ lại khôi phục thêm một phần ký ức của bản thân.

Ngày đó khi hắn cùng Vĩnh An Hầu lẻn vào đại trướng của quân địch, vô tình nghe được chuyện vị Lục Hoàng tử này thông đồng với địch.

Ta kinh ngạc hỏi: "Ngươi nói là, Lục Hoàng tử cấu kết với man tộc, có ý định giao ra bản đồ phòng thủ quân sự của Đại Hoài?"

Thiết Trụ khẳng định: "Chính xác là như vậy."

Chuyện này rất kỳ quặc.

Theo lý mà nói, Lục Hoàng tử hiện đang như mặt trời ban trưa, ngôi vị Thái tử trong tầm với, sao phải giao dịch với man tộc làm gì?

Thiết Trụ nghe phân tích của ta, cảm thấy rất có lý.

"Chẳng lẽ là có chỗ nào sai sót?"

Hắn lại nhắm mắt lại, cẩn thận hồi tưởng. Những giọt mồ hôi lớn từ trán hắn trượt xuống. Sắc mặt hắn tái nhợt, nhíu chặt đôi mày, dường như đang phải chịu đựng một cơn đau cực lớn.

Ta sợ hãi vội đỡ lấy hắn: "Ngươi nghỉ ngơi đã, muốn nhớ lại cũng không cần gấp lúc này."

Hắn cố gắng nhẫn nhịn nói: "Ta cảm thấy sắp nắm được then chốt rồi!"

Bên cạnh, đại tỷ tỷ tưởng chúng ta đang đùa giỡn, tò mò đến gần xem. Ai ngờ con chồn tuyết trong lòng ta đột nhiên phóng ra, cắn một phát vào sau tai nàng ấy.

Ta giật mình kinh hãi, nhưng ngay sau đó phát hiện m.á.u chảy ra từ cơ thể tiểu Hầu gia lại là màu đen!

Đại tỷ tỷ sợ đến khóc ré, một bên khác, Thiết Trụ càng lúc càng đau đầu dữ dội.

Ta luống cuống tay chân, lo cho người này thì không kịp lo cho người kia, chợt nghe trong sân có người nói: "Ôi chao, nhanh thế đã tìm ra rồi sao?"

Chồn tuyết từ trong lòng ta phóng ra ngoài.

Người đến không ai khác chính là Thanh Hư chân nhân. Dưới ánh trăng, lão đầu tiên phong đạo cốt, y phục phất phơ như tiên nhân ngoài trần thế.

Hầu phủ phòng vệ nghiêm ngặt, ông ấy vào được nội viện mà không kinh động đến bất kỳ thị vệ nào, cũng không biết làm cách nào.

Bạn cần đăng nhập để bình luận