Chiến Thần Đổi Hồn Với Ngốc Nữ
Phần 1
1
Dưới bức tường hậu viện có dựng một chiếc thang. Đại tỷ tỷ của ta một tay bám vào tường, một chân đạp lên thang, chỉ chực trèo qua tường bỏ trốn.
Đáng tiếc là vạt váy của nàng ấy đã bị ta nắm chặt trong tay, ta thở dài: "Đại tỷ tỷ, tỷ lại nói mấy lời ngớ ngẩn gì vậy?"
Ta nói như thế không phải là đang bất kính với đại tỷ tỷ. Mà bởi vì đại tỷ tỷ của ta, quả thật là một người ngốc.
Từ khi sinh ra, đầu óc nàng ấy đã không được sáng suốt cho lắm. Đến năm năm sáu tuổi, tâm trí phát triển hoàn toàn dừng lại.
Nên mặc dù danh nghĩa nàng ấy là đại tỷ tỷ của ta, nhưng thực chất lại như một tiểu muội muội. Thường ngày nàng ấy nghe lời ta dạy bảo nhất, cũng thân thiết với ta nhất.
Mấy ngày trước, khi đang đuổi bắt bướm nàng ấy sơ ý ngã xuống nước, suýt mất mạng. Khi tỉnh dậy sau cơn bệnh, cách nói năng cử chỉ bỗng nhiên bình thường hơn rất nhiều.
Ta cứ tưởng trời thương, nàng ấy sắp bình phục rồi, nào ngờ giờ đây lại ngốc theo một kiểu mới.
Đại tỷ tỷ tha thiết nói: "Ta không lừa ngươi đâu, ta thật sự là nam tử! Nghĩ mà xem, ta đường đường là nam nhi bảy thước, sao có thể thành thân với một nam nhân khác được chứ?"
Ta lạnh lùng nghe nàng ấy nói nhảm xong, tay nhanh như tia chớp lập tức bóp n.g.ự.c nàng ấy một cái.
"A~"
Đại tỷ tỷ rên lên một tiếng, mặt đỏ bừng như gan heo.
Xúc cảm vô cùng chân thật.
Ta hỏi: "Thế này rồi tỷ còn dám nói tỷ là nam tử nữa không?"
"Ôi trời ạ, ta giải thích với ngươi không rõ được đâu, dù sao ông đây cũng sẽ không thành thân! Dù là Thiên vương lão tử đến cũng không được!"
Nàng ấy thừa cơ giật lại vạt váy khỏi tay ta.
📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!
Khi quay đầu, một chiếc trâm vàng rơi khỏi mái tóc.
Lúc nãy không để ý, bây giờ ta mới phát hiện trên đầu đại tỷ tỷ cắm đầy các loại trâm vàng ngọc thạch.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/chien-than-doi-hon-voi-ngoc-nu/phan-1.html.]
Lại còn chẳng có quy tắc gì, như thể trực tiếp đội cả hộp trang sức lên đầu vậy.
Thấy ta im lặng, nàng ấy nhặt chiếc trâm vàng cắm bừa lên đầu, rồi nhanh chóng trèo lên thang: "Lần này ta bỏ trốn, trên người không có bạc, đành phải mượn quý phủ ít trang sức vàng bạc làm lộ phí."
"Nhưng ngươi yên tâm, sau này ta nhất định sẽ trả lại đầy đủ!" Nói xong, nàng ấy chắp tay thi lễ với ta: "Chúng ta 'non xanh không đổi, nước biếc chảy hoài', cáo từ. . . Ui cha!"
(*) ý là tương lai rất dài, sau này sẽ còn gặp lại
Chưa nói hết câu, ta đã tung một đòn khóa tay, quật nàng ấy xuống đất.
Nàng ấy bị quật không đứng dậy nổi: "Lại còn đánh lén. . . người trẻ tuổi không giữ võ đức!"
"Trong mắt đại tỷ tỷ của ta không hề có khái niệm tiền bạc!" Ta vặn ngược hai tay nàng ấy ra sau, quát hỏi: "Ngươi không phải đại tỷ tỷ của ta, rốt cuộc ngươi là ai? !"
2
"Đại tỷ tỷ" bị trói gô lại, ngồi giữa viện.
Miệng nàng ấy bị nhét vải, ú ớ cầu cứu những người hầu đi ngang qua. Đáng tiếc những người hầu chỉ cười thông cảm hỏi: "Nhị tiểu thư lại đang dạy dỗ Đại tiểu thư à?"
Nàng ấy đành bất lực nhìn về phía ta.
Ta nâng cằm nàng ấy lên: "Nói hay không nói?"
Nàng ấy đành chịu thua.
Ta lập tức cho mọi người lui hết, nghe nàng ấy, à không, là nghe "hắn" kể một câu chuyện mượn xác hoàn hồn.
Hắn kể rằng bản thân vốn là một u hồn, vô tri vô giác phiêu du trên bầu trời kinh thành.
Mấy ngày trước, hắn mơ hồ trôi đến phủ này, đột nhiên cảm nhận được một lực hút mạnh mẽ. Khi tỉnh lại, đã không hiểu sao nhập vào thân xác đại tỷ tỷ của ta rồi.
Tính toán thời gian, trùng khớp với thời điểm đại tỷ tỷ tỉnh lại sau khi ngã xuống nước.
Ta thẫn thờ ngã ngồi xuống ghế đá, lập tức đỏ hoe hai mắt, khó khăn hỏi: "Ý ngươi là, đại tỷ tỷ của ta sau khi ngã xuống nước đã. . . ch-ết rồi?"
"Có lẽ là như vậy. . . ấy đừng khóc, cái này cái này, người ch-ết không thể sống lại, ngươi hãy nén đau thương. . ."