Chệch quỹ đạo
8
Dù sao đi nữa, 1% lãi suất quá hạn, bọn họ sẽ chịu không nổi. Những chiếc camera dư thừa kia không có đất dụng võ, tôi bảo Trình Tiêu âm thầm tháo ra. Sau đó, tôi khua chiêng gõ trống bắt đầu lao vào cuộc chiến mới, cùng đồng nghiệp tăng ca lẻn kế hoạch.
Sau khi xử lý tốt khâu ban đầu, tôi thường xuyên ra vào bàn rượu, lôi kéo làm quen với những người phụ trách dự án sân vườn. Lúc cần, kéo cha tôi hoặc là Từ Ngạn Phong lên.
Nhưng tôi vẫn dùng hành động ám chỉ cho người đứng đầu bên hợp tác, dự án này do tôi toàn quyền phụ trách kết nối. Sau khi đối phương tỏ rõ ý định hợp tác, Từ Ngạn Phong rất vui vẻ, đối với tôi thân thiện ân cần vài phần.
“Kiều Uẩn, em thật sự là người phụ nữ hoàn mỹ lợi hại nhất anh từng gặp, xinh đẹp lại mạnh mẽ, em là người vợ đức hạnh hiếm có của anh. Kiếp trước anh rốt cuộc đã tích đức cái gì, mới có thể gặp được người tốt như em, anh thật sự yêu em muốn c.h.ế.t..."
Hắn không tiếc lời khen ngợi tôi. Tôi biết, thực tế hắn chỉ muốn khen tôi ngu xuẩn và vô tri.
Lúc hắn khen tôi, tôi nhịn không được nghĩ, kiếp trước tôi rốt cuộc làm bao nhiêu nghiệt, mới bị hắn lừa thảm như vậy trong giấc mơ kia. Hay có thể nói, trong giấc mơ đó tôi đã mù lại còn yêu đương mù quáng, đáng bị lừa dối?
Ngẫm lại liền sốt ruột...
Mỗi lần Từ Ngạn Phong thể hiện ý đồ "cầu hoan", tôi đều tìm cớ cự tuyệt. Có đôi khi tôi còn chưa tìm được lý do thoái thác, điện thoại di động của hắn đã vang lên. Đại đa số điện thoại đến từ cùng một người, ghi chú của hắn là “Tổng giám đốc Tô Kiến Nghiệp.”
Tôi quả thực muốn cười c.h.ế.t. Một bông hoa hồng leo lên cây lớn cướp đi chất dinh dưỡng và sức sống của người khác, làm sao xứng đáng gọi là "tổng"?