Chệch quỹ đạo

2

Hình ảnh "kích động lòng người" như thế, sao có thể không lưu lại làm kỷ niệm chứ. Lúc này tôi mới nhớ ra mình đi vội, quên mang theo điện thoại di động.

 

Không được, phải nhanh chóng trở về một chuyến... Chỉ là vừa xoay người, liền đụng vào một lồng n.g.ự.c cứng rắn, bả vai đau nhức.

 

A... Tiếng kêu đau đớn còn chưa kịp phát ra đã bị một đôi bàn tay lớn che lại. Tôi đột nhiên quay đầu, đối diện với đôi mắt lạnh lùng sâu thẳm. Người đàn ông kia ôm lấy tôi từ phía sau, dùng tư thế giam cầm tuyệt đối.

 

"A Phong, anh nói người anh yêu là em, nhưng vì sao anh lại đính hôn với người  khác?" Giọng Tô Diệp trong phòng truyền ra.

 

Không kịp tính toán những thứ khác, tôi quyết định "lấy phương tiện ngay tại chỗ".

Trong tư thế đang được ôm, tôi trở tay sờ soạng túi quần tây hai bên người đàn ông, mặc kệ sự cứng ngắc của anh, lấy điện thoại di động của anh ra.

 

Có mật khẩu hay không cũng không ảnh hưởng gì. Tôi vuốt lên trên, mở chức năng chụp ảnh, kề camera sát khe cửa, bắt đầu ghi hình.

 

"Hôn ước của anh và cô ta do người nhà định ra từ bé, người nhà anh nhất định muốn thông gia phải môn đăng hộ đối, Diệp Tử, anh cũng là người bị hại, cho anh thêm chút thời gian được không?"

 

Trong phòng, Từ Ngạn Phong vuốt ve lưng Tô Diệp, nhẹ giọng trấn an: “Nếu cha mẹ anh vẫn không đồng ý cho hai người giải trừ hôn ước, có phải anh vẫn sẽ cưới cô ta không?"

 

Tô Diệp tựa vào lòng Từ Ngạn Phong, thở hổn hển trong khuôn mặt đầy nước mắt.

 

Từ Ngạn Phong trầm mặc.

 

"Nếu không thể cưới em, tại sao lại tới trêu chọc em, tại sao?" Tô Diệp đ.ấ.m n.g.ự.c Từ Ngạn Phong, nước mắt càng rơi nhanh hơn. Nhưng trang điểm vẫn giữ được tinh xảo như trước, tôi thấy mà thương.

 

“Bởi vì anh yêu em, Diệp Tử, người anh yêu chỉ có em, không có em anh sẽ c.h.ế.t. Cho dù anh cưới cô ta, nhưng anh chỉ coi cô ta là em gái, em phải tin tưởng anh. Diệp Tử, ngoại trừ hôn nhân ra cái gì anh cũng có thể cho em, cái gì cũng có thể đáp ứng em, đừng rời khỏi anh được không?"

 

Từ Ngạn Phong ôm chặt Tô Diệp, vùi đầu thật sâu vào vai cô ta.

 

Tất cả những điều tôi đã thấy trong giấc mơ cùng hiện thực hòa lẫn vào nhau. Tôi thiếu chút nữa cười thành tiếng. Ngoài miệng nói coi tôi là em gái, nhưng chuyện nên làm không nên làm đã sớm làm với tôi.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận