Xuyên Không Được Làm Hoàng Hậu
Chương 9
Từ đường âm u lạnh lẽo, ta đứng yên hồi lâu.
“Hoàng hậu hoá ra ở đây, khiến người ta tìm mỏi mắt.” Phía sau truyền đến tiếng nói, Vương Trị huynh trưởng đi đến bên cạnh ta, đứng cùng ta, cũng ngước nhìn bài vị.
“Nơi này không có mẫu thân ta.” Ta nói.
Vương Trị huynh trưởng nói: “Cũng không có mẫu thân ta.” Ngừng một chút, lại nhướng mày nhìn ta, “Cũng không có phụ thân ta.”
Phụ mẫu và tỷ tỷ của ta phạm vào gia huấn Vương gia, đương nhiên không xứng vào từ đường.
Trị huynh trưởng nói: “Ta còn thảm hơn nương nương một chút.”
Hắn nói xong, hai ta nhìn nhau, cuối cùng không nhịn được bật cười.
Nhiều năm về trước, cũng có một ngày như thế này, ta và huynh ấy gặp nhau ở từ đường.
Chỉ là lúc đó ta bị roi quất đến thân thể đầy thương tích, toàn thân ướt sũng, giống như quỷ dữ bị ném xuống đất.
Còn huynh khá hơn ta chút ít, thân thể không hề bị thương, nhưng lại gầy trơ xương, đang nép mình ở góc phòng gặm một khúc xương không chút thịt.
Ta muốn giúp mẫu thân ta trốn khỏi Vương gia, hắn thì mồ côi, một đứa trẻ không cha không mẹ.
Chúng ta cùng đường cùng hướng, đều hận nhất chữ “Vương” trên tấm bia này.
Nhưng lúc đó chúng ta còn chưa biết, liệu có ngày kiến cỏ lay đổ cây đại thụ.