Truyền nhân Mao Sơn 3: Vận Đào Hoa Phá Tài

6

12.

 

Mọi chuyện diễn ra quá nhanh, Lục Vân Kiệt bị dọa đến mức mặt mày trắng bệch.

 

“Aaaa, đồ khốn kiếp, cô dám làm tôi bị thương?”

 

Người phụ nữ bị tôi đóng đinh trên tường, đau đớn không chịu nổi, nhưng dù đã đến đường cùng, cô ta vẫn kiêu căng, hống hách.

 

Sau khi giận dữ vô ích, cô ta quay sang Lục Vân Kiệt, trút cơn tức giận:

 

“Lục Vân Kiệt, anh mù rồi sao? Không thấy tôi đang bị bắt nạt à? Mau đến giúp tôi đi!”

 

Nghe vậy, Lục Vân Kiệt ngây người một lúc, rồi như bị ma xui quỷ khiến, anh ta bước lên phía trước.

 

Thấy vậy, tôi không chần chừ, lập tức tặng anh ta một cái tát thật mạnh, khiến anh tỉnh lại.

 

“Anh nhìn kỹ đi, người này có phải vị hôn thê trong trí nhớ của anh không?”

 

Vừa nói, tôi dán một lá bùa tỉnh thần lên người anh. Lục Vân Kiệt lập tức lấy lại sự tỉnh táo, nhìn về phía người phụ nữ bị đóng trên tường.

 

“Aaaa… Cô ta… cô ta là ai?”

 

Khi nhìn rõ gương mặt của cô ta, Lục Vân Kiệt lại bị sốc, lần này thậm chí còn kinh hoàng hơn cả lúc thấy quỷ. Anh không nhịn được hét lên, tiếng hét còn chói tai hơn tiếng người phụ nữ.

 

Anh ta định ngất xỉu, nhưng với lá bùa tỉnh thần trên người, anh không thể ngất được.

 

Phát hiện ra vị hôn thê của mình thực chất là một con quỷ, ai mà giữ được bình tĩnh cơ chứ?

 

Tôi có thể hiểu được phản ứng của anh, nhưng không thể chấp nhận việc anh cứ hét không ngừng bên tai mình. Ồn ào quá mức.

 

Nhìn thấy anh ta sợ đến mức này, tôi đành tháo lá bùa tỉnh thần trên người anh xuống.

 

Ngay giây tiếp theo, Lục Vân Kiệt đổ người về phía ghế sofa, cuối cùng cũng được như ý, ngất xỉu tại chỗ.

 

13.

 

Sau khi Lục Vân Kiệt ngất đi, người phụ nữ (giờ đã lộ rõ là một nữ quỷ) bị đóng trên tường vẫn không ngừng nguyền rủa anh ta, mắng anh ta vô dụng.

 

Tôi đặt mũi kiếm gỗ đào vào giữa trán cô ta, lạnh nhạt nói:

 

“Đừng chống cự nữa. Thành thật khai ra ai là kẻ đã sai ngươi tiếp cận Lục Vân Kiệt, ta sẽ cho ngươi một cái c.h.ế.t nhanh chóng.”

 

“Như vậy thì tôi chẳng phải vẫn phải c.h.ế.t sao? Muốn g.i.ế.c tôi mà còn muốn tôi bán đứng chủ nhân à? Đừng mơ!”

 

Nữ quỷ tức tối trợn trừng đôi mắt đỏ như máu, ánh mắt đầy oán hận.

 

“Ngươi thực sự không thể vì ta mà bán đứng chủ nhân của ngươi sao?”

 

Tôi tỏ vẻ hơi thất vọng, nhìn cô ta một cách nghiêm túc hỏi lại.

 

Nữ quỷ tức đến phát điên, hét lớn:

“Điều quan trọng là cô muốn g.i.ế.c tôi! Cô nghĩ tôi sẽ giúp cô sao?”

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận