Truyền nhân Mao Sơn 3: Vận Đào Hoa Phá Tài

3

Đã từng chứng kiến sự mất lý trí của những người yêu mù quáng, tôi hiểu rằng tình yêu có thể khiến người ta giảm trí khôn.

 

Nhưng Lục Vân Kiệt lại tỏ ra bị xúc phạm:

 

“Đàn em, vị hôn thê của tôi là một người rất tốt, chúng tôi rất yêu nhau. Dù tôi biết mấy thứ cô nói chỉ là chiêu trò, nhưng tôi vẫn không muốn ai nói xấu cô ấy. Tôi không muốn bói nữa. Một vạn đó cứ coi như tôi ủng hộ sự nghiệp của đàn em, không cần trả lại. Tạm biệt.”

 

Nói xong, Lục Vân Kiệt đứng dậy định rời đi. Dù trên mặt không thể hiện sự tức giận, nhưng phản ứng của anh ấy rõ ràng cho thấy anh đã không vui.

 

Đúng là người yêu mù quáng không thể động đến.

 

“Học trưởng, đừng đi, nghe tôi nói đã…”

 

Tôi cản anh lại, từ tốn lấy ra một chiếc gương bát quái từ túi đeo chéo, nhét vào tay anh:

 

“Anh xem cái này xong rồi quyết định có đi hay không.”

 

“Xem gương?”

 

Lục Vân Kiệt nhìn chiếc gương bát quái trong tay, nghĩ rằng tôi đang trêu chọc anh.

 

“Nhắm mắt, chỉ một lát thôi.”

 

Tôi không giải thích nhiều, thấy anh không chịu hợp tác, tôi dứt khoát giúp anh nhắm mắt lại. Sau đó niệm chú:

 

“Thiên thanh địa minh, âm trọc dương thanh, âm dương phân minh, khai nhữ pháp nhãn, pháp pháp phụng hành, cấp cấp như luật lệnh.”

 

Tôi dùng ngón trỏ tay trái đè lên ngón giữa, các ngón còn lại xếp ngang, vẽ một đường thẳng qua mắt trái của anh. 

 

Trước khi sự kiên nhẫn của Lục Vân Kiệt cạn kiệt, tôi đã mở được âm dương nhãn cho anh ấy.

 

Khi anh mở mắt ra, tôi nắm lấy tay anh cầm gương bát quái, để mặt gương hướng thẳng vào mặt anh:

 

“Được rồi, bây giờ anh có thể xem thử, thứ đang bám trên đầu và hai vai của anh là gì.”

 

Lục Vân Kiệt làm theo. Vừa nhìn thấy thứ bám trên đầu và hai vai mình – năm con quỷ gầy như bộ xương, mắt đỏ rực, khuôn mặt dữ tợn – đôi mắt anh đờ đẫn, không kịp phản ứng, lập tức ngất xỉu ngay tại chỗ.

 

8.

 

Sau khi Lục Vân Kiệt ngất đi, năm con quỷ trên người anh ta phát hiện ra tôi có thể nhìn thấy chúng. Nhận ra tình thế bất lợi, chúng lập tức muốn bỏ trốn.

 

Tôi đã chuẩn bị từ trước, trước khi chúng hành động, tôi liền lấy ra một chiếc hồ lô, thu hết chúng vào bên trong.

 

Những con quỷ này tạm thời không thể tiêu diệt được. Chúng đã hút hết vận khí của Lục Vân Kiệt, nếu g.i.ế.c chúng ngay bây giờ, tôi sẽ mất manh mối để tìm ra kẻ chủ mưu, và lời nguyền trên người Lục Vân Kiệt sẽ không thể được hóa giải.

 

Nếu tôi xử lý chúng ngay lúc này, thì sau khi tôi rời đi, kẻ đứng sau vẫn có thể ra tay lần nữa.

 

Khi tôi thu những con quỷ vào hồ lô, Lục Vân Kiệt vẫn chưa tỉnh lại. Ông chú bán hàng bên cạnh nhìn anh ta nằm trên mặt đất mà không tài nào hiểu nổi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận