TRƯỜNG SINH ĐIỆN
CHƯƠNG 5
11
Xiềng xích khóa c.h.ặ.t t.a.y chân, giam ta trong địa lao.
Ta co rúm trong góc tường, mơ mơ màng màng ngủ thiếp đi.
Ta mơ thấy sư tôn.
Mơ thấy người xuyên qua địa lao ẩm ướt mốc meo, mở cánh cửa sắt hoen gỉ.
Ngồi xổm trước mặt ta.
Dùng tay nhẹ nhàng xoa đầu ta, "Sư phụ đã về rồi, đừng sợ."
Thoáng chốc, ta nhớ lại ngày được sư phụ nhặt về tông môn năm đó.
Khi ta sắp c.h.ế.t cóng trong tuyết, có người đắp cho ta một chiếc chăn lông cáo, nhẹ nhàng xoa đỉnh đầu ta.
Hỏi: "Con có nguyện ý gia nhập môn hạ của ta, theo ta tu luyện không?"
Trong bãi tuyết năm đó.
“Tiên nhân phủ ngã đỉnh, kết phát thụ trường sinh”.
Tuy nhiên, khi ta mở mắt ra lần nữa, lại phát hiện mình vẫn đang co ro trong địa lao tối tăm không thấy ánh mặt trời đó.
Sư tôn cũng không trở về.
Tiếng bước chân dần gần, quả thực có người đến, nhưng người đến lại là Đại trưởng lão.
Và...
Tiểu sư muội Dận Nguyên lơ lửng sau lưng ông ta.
Ba năm qua, Dận Nguyên là tiểu sư muội được cưng chiều nhất trong tông môn, mà Đại trưởng lão không màng thế sự, quanh năm bế quan, hai người rất ít tiếp xúc.
Nhưng lúc này, nàng ta lơ lửng sau lưng ông ta, thần thái thân thiết.
Dận Nguyên là người của Đại trưởng lão.
Nàng ta ở trạng thái du hồn bay đến trước mặt ta, cười hì hì gọi ta, "Đại sư tỷ, lâu rồi không gặp."
Ta hận không thể đem nàng ta bầm thây vạn đoạn.
Tiếc rằng, xiềng xích có bí pháp khóa c.h.ặ.t t.a.y chân, ta thậm chí không thể cử động.
Hơn nữa, cho dù không có xiềng xích này, chút tu vi ít ỏi của ta cũng chẳng gây ra được sóng gió gì.
Dường như đoán được suy nghĩ trong lòng ta, Dận Nguyên tiến lên một bước, cúi người nhìn ta.
"Tỷ có biết tại sao tỷ lại là phế vật nổi danh gần xa không?"
Nàng ta cười, "Bởi vì cha ta đã thi triển bí pháp lên người tỷ, che đậy linh căn vốn có của tỷ."
Cha... của nàng ta?
Ta hiểu ra điều gì đó, dời tầm mắt về phía sau nàng ta.
Là Đại trưởng lão.
Nhiều năm trước từng nghe sư phụ sau khi say rượu nhắc đến, Đại trưởng lão trước khi tu luyện, ở dưới núi có một người con gái, chỉ là đã mất tích từ lâu.
Không ngờ, con gái của ông ta lại là Dận Nguyên.
Suy nghĩ bị nàng ta cắt ngang.