Thần phi được bổn cung ban cho dược hoàn chưa đến hai ngày, liền cùng Dương phi phát sinh tranh chấp.
Trong lúc giằng co, Dương phi vô ý đẩy nàng xuống hồ nước.
Lý Diễn giận dữ, long nhan thịnh nộ, liền giáng Dương phi hai cấp phẩm vị, lại còn thu hồi bài tử thị tẩm.
Lúc Tiền ma ma kể việc này, ta đang ngồi trong tẩm điện, tay cầm bức thư mật của huynh trưởng gửi đến.
Phụ thân cùng huynh trường nay đã lên đường hồi kinh, chuẩn bị bẩm chức.
Mọi việc ta phó thác cho huynh trưởng, huynh ấy đều đã chu toàn.
Ta cẩn thận đem bức thư thiêu hủy.
Đợi giấy thư hóa thành tro bụi, ta mới chậm rãi nói với Hạ Trúc:
“Hạ Trúc, kể cho bổn cung nghe, về thế giới các ngươi sinh sống đi.”
Vịt Bay Lạc Bầy
Hạ Trúc trong mắt thoáng hiện vẻ mộng tưởng, tựa hồ nhớ đến điều gì mỹ lệ.
Nàng ngẫm nghĩ giây lát, mới nhẹ giọng đáp:
“Thế giới của nô tỳ, người cũng chia thành tam lục cửu đẳng. Có kẻ sinh ra đã thuộc dòng hoàng tộc, có người thì đến cơm ăn còn chẳng đủ.”
Nghe vậy, ta không khỏi sửng sốt.
Trước đây, nữ tử xuyên đến tự xưng là người từ “tương lai”, miệng luôn nói “người người bình đẳng”.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/truong-cong-chua-artp/chuong-21.html.]
Nay từ miệng Hạ Trúc, lại là một lời hoàn toàn khác biệt.
Nàng tiếp tục:
“Nhưng ở chỗ đó, đọc sách rất rẻ. Ai cũng phải đọc sách thật nhiều năm.”
“Không cần quỳ lạy ai cả. Nữ tử cũng có thể ra ngoài làm việc, tự mình kiếm tiền nuôi sống gia đình.”
“Tuy là một vợ một chồng, nhưng những người giàu có, sau lưng cũng sẽ dưỡng tiểu tam, tiểu tứ, tiểu ngũ…”
Nàng khựng lại, tựa hồ lo ta không hiểu, bèn giải thích:
“Tức là như ngoại thất ở thế giới này. Nhưng con của ngoại thất, vẫn có quyền thừa kế gia nghiệp.”
“Khác biệt lớn nhất với nơi này, e là ở phương tiện đi lại.”
Nói đến đây, mặt nàng lộ ra nụ cười.
“Bên ấy có phi cơ, có hỏa xa cao tốc, một ngày có thể đi ngàn dặm. Lại còn có cả thứ gọi là ‘thủ cơ’…”
Hạ Trúc thao thao bất tuyệt, kể ra bao điều ta chưa từng nghe thấy bao giờ.
Ánh mắt ta nhìn nàng dần trở nên dịu dàng.
“Bổn cung vẫn luôn có một điều thắc mắc. Khi xưa, vì sao ngươi lại dám thành thật với bổn cung đến vậy?”
Ta hỏi nàng:
“Ngươi chẳng sợ, bổn cung sau khi dùng xong sẽ g.i.ế.c người diệt khẩu hay sao?”