Trúng số 1 tỷ, ba mẹ liền tìm đến cửa

Chương 1

Tin tôi trúng thưởng cả tỷ lan truyền khắp nơi.  

“Đưa vé số đây, đưa ba con đổi thưởng.”  

“Nhà mình đã tính rồi, 500 triệu cho anh con xây nhà cưới vợ. Phần còn lại, chia mỗi anh em họ hàng 20 triệu. Số dư còn lại để ba mẹ dưỡng già.”  

Tôi nhìn họ đang tính toán, cùng ánh mắt đầy tham lam của đám anh em họ.  

“Thế còn con và chị gái thì sao? Phần của chúng con đâu?”  

“Chị con đã đi lấy chồng, cho nó làm gì? Còn con, sau này cũng gả đi thôi. Cưới người giàu, có nhà to thì cần tiền làm gì!”  

“Nhưng vé số là con mua, chẳng lẽ con không được phần nào?” Tôi nhấn mạnh.  

“Mua vé số hết có hai mươi nghìn, mẹ đưa con hai mươi nghìn, đi mà mua lại.” Mẹ đáp tỉnh bơ, giọng đầy lý lẽ.  

“Cả tỷ cơ mà, nhà mình mới chia 800 triệu, còn dư 200 triệu mà?”  

Tôi cười nhạt: “200 triệu đó phải đóng thuế!”  

Mẹ không ngần ngại nói: “Thì sau thuế còn lại bao nhiêu, coi như con được phần đó rồi.”  

Quả là giỏi tính toán.

“Nếu con không muốn chia thì sao?” Tôi cười lạnh.  

Vừa nghe xong, ba lập tức giơ tay định đánh tôi. Nhưng tôi giữ c.h.ặ.t t.a.y ông lại.  

“Tôi không còn là đứa trẻ yếu đuối, chỉ vì một miếng thịt mà bị ông tát ngã xuống đất nữa. Tôi cũng không phải người để ông muốn đánh là đánh, muốn mắng là mắng.”  

Tôi rút con d.a.o giấu sẵn ra: “Muốn tiền? Hôm nay c.h.ế.t ở đây, tôi sẽ mua tiền giấy đốt cho mấy người.”  

Mẹ tôi lăn ra đất, khóc lớn: “Tôi làm gì mà sinh ra đứa con không bằng chó, không bằng lợn thế này!”  

---

Quê tôi ở một vùng núi xa xôi, nơi tư tưởng trọng nam khinh nữ đã ăn sâu vào máu.  

Khi còn nhỏ, tôi và chị gái phải làm hết việc nhà: giặt giũ, nấu cơm, chăn lợn, làm đồng.  

Còn anh trai tôi thì chẳng phải động tay động chân, ngày ngày ăn ngon, mặc đẹp, đi học đều đặn. 

Chị tôi chịu hy sinh, gả cho con trai của trưởng thôn – một người khờ khạo – để đổi lại cơ hội cho tôi được đi học.  

Trước ngày tôi nhập học, chị ôm tôi khóc: “Tiểu Vũ, em nhất định phải học thật giỏi, ra khỏi nơi này nhìn thế giới bên ngoài, đừng bao giờ quay về đây nữa.”  

Tên “Nguyên Vũ” của tôi là do một giáo viên tình nguyện đặt.  

Bạn cần đăng nhập để bình luận