"Trắc phi" của Thái tử
10
Ta lại hỏi tiếp: “Khi nào thì xuất phát?”
“Sáng mai.”
Ta dắt hắn đi đến bên giường: “Vậy ngài nghỉ ngơi sớm một chút, đừng đến lúc đó lỡ giờ lại trách ta.”
Thái tử kéo ta về bên cạnh hắn, dẫn ta đi sang phòng bên cạnh: “Nàng ngủ trước, ta muốn nhìn nàng ngủ.”
Nghe hắn nói như vậy, ta chỉ có thể ngoan ngoãn nằm vào trong chăn. Hắn cứ như vậy ngồi ở bên giường ta thật sự chỉ nhìn ta như vậy. Ta cho rằng ta sẽ không ngủ được, kết quả không bao lâu buồn ngủ liền tìm đến ta.
Trong lúc ý thức mơ hồ, ta nghe thấy Thái tử nói: “Chi Chi, gọi tên ta được không?”
Ta cuộn tròn ngón tay, hồi lâu mới gọi cái tên đã lăn lộn trên đầu lưỡi ra: “Tiêu Cẩm Hà.:
Tiêu Cẩm Hà lập tức đáp: “Ta đây.”
Gọi xong không bao lâu, ta liền ngủ. Ta không biết chính là, lúc ta ngủ chưa bao lâu, Thái tử đưa tay vuốt ve mặt của ta, cầm lấy hộp gỗ đàn mộc bên gối ta, đứng dậy đi ra ngoài điện.
Một bóng người đứng dưới hành lang. Đây chính là vị hoàng đế không thường thấy.
Hoàng thượng nhìn nhi tử ngày càng trưởng thành của mình, tự hào đồng thời cũng tràn ngập lo lắng. Ngài liếc nhìn cửa phòng phía sau Tiêu Cẩm Hà: “Nói xong rồi?”
Tiêu Cẩm Hà gật đầu: “Nói xong rồi.”
“Con không nói giờ con rời đi sao?”
“Lừa nàng sáng mai.”
“Con không sợ nàng tức giận.”
“À, trở về sẽ xin lỗi, hiện tại để Khánh Dương giúp con xin lỗi.”
“Trên tay con cầm cái gì?”
“Đương nhiên là thứ tốt.”
“Ha ha ha, được.” Hoàng thượng ánh mắt thâm trầm, ngữ khí cũng thâm trầm: “Lần này đi cẩn thận.”
Tiêu Cẩm Hà lại quay đầu nhìn thoáng qua cửa lớn phía sau, đáp: “Đương nhiên.”
Nói xong, cũng không quay đầu lại mà rời đi.
25
Sáng sớm hôm sau, khi ta mở mắt ra, bầu trời đã sáng rực. Lòng ta sốt ruột, xoay người muốn xuống giường.
“Làm gì gấp gáp như vậy?” Khánh Dương tựa vào bàn, tay cầm sách lật xem.
Ta không để ý đến nàng, vội vàng mang giày vào muốn đi ra ngoài.
Khánh Dương ngăn cản ta: “Hoàng huynh đã đi tối hôm qua rồi.”
Ta cúi đầu, đáp một câu: “Ồ.”
Xoay người đi đến bên giường, cởi giày, lại chui vào trong chăn. Không bao lâu Khánh Dương cũng theo vào. Đầu của nàng manh mẽ chiếm lấy một nửa gối đầu của ta, để ở sau cổ của ta, hỏi: “Ngươi không tức giận sao?”