TÔI DỊ ỨNG SỮA, ÔNG NỘI CỨNG ĐẦU KHIẾN TÔI PHÁT BỆNH

4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mẹ lập tức nhăn mặt, vẻ mắng .

 

liếc bà: “Im, con .”

 

Bà ngây một lúc, bật :

 

“Tiểu Thanh, con thế ? Không còn ngoan nữa …”

 

lặng thinh.

 

Mẹ kéo ba : “Cha ? Mau đưa ông bệnh viện!”

 

Ba , tát một cái trời giáng:

 

“Tại cô dạy cái thứ con gái ! Không đẻ con trai, đẻ con phá gia chi tử!”

 

Mẹ ngã đập đầu tủ, sưng một cục.

 

Ba vẫn hả giận, vung tay xông tới chỗ .

 

Tiếc vị ông, né gọn.

 

“Lưu Tiểu Thanh, mày còn coi tao là cha ?!”

 

Mẹ ôm má, nhăn nhó cố dậy, vẫn quên cùng ông trách mắng :

 

“Tiểu Thanh, con dữ dằn thế, ai mà lấy ?”

 

“Ba con đánh con là vì cho con thôi.”

 

“Anh , tay đau ?” – còn xót tay ba .

 

cạn lời — , đúng là yêu đến mù quáng.

 

… khi bà phát hiện đồ trong túi ba, còn yêu nổi nữa .

 

nhếch môi: “Được , tất cả là của .”

 

Nhìn ông nội đang điên cuồng súc miệng, nhếch môi :

 

“Ông ơi, mà yếu đuối thế? Ớt là đồ bổ đó nha. Hồi đó đói đến mức gì ăn, giờ ớt là quý lắm.”

 

nghĩ là ông ăn ít quá, nên mới . Phải luyện thêm.”

 

Nói , còn vỗ vai ông như từng trải.

 

Ông run run, suýt nữa tức ngất. Thấy tình hình , nhanh chóng chuồn.

 

“Ông nghỉ ngơi nha, mai cháu đến thăm~”

 

Ông nội chẳng thú vui gì lớn, ngoài xem mấy bà già nhảy múa ở quảng trường thì chỉ mê xem phim truyền hình.

 

Không may hôm nay... tivi "hư" – thật âm thầm rút dây nguồn từ .

 

Ông ôm bụng, cà nhắc bước tới, đập tivi bên trái một phát, bên một phát.

 

"Tiểu Tú Vân, đây chỉnh tivi cho ông."

 

Không xem phim, ông bắt đầu phát cáu.

 

khoanh chân ghế sô pha, tươi như hoa: "Ông ơi, đang giặt đồ."

 

"Để con chỉnh cho ông cũng mà~"

 

Ông đầy nghi ngờ, thấy thật sự dậy nghịch ngợm mấy cái, mới bĩu môi chờ đợi.

 

"Chắc hỏng ." giả vờ bấm bấm vài nút phán chắc nịch.

 

" mà dùng máy tính của ba con vẫn xem phim ."

 

Vừa , ông liền hí hửng lôi laptop của ba .

 

nhẹ nhàng đỡ lấy: "Ông ơi, để con mở giúp cho. Máy của ba quý lắm đấy, tài liệu ôn thi thăng chức, lỡ hỏng thì gay go."

 

Ông hất tay , giận dữ: "Tao gì mà hỏng? Tay tao mọc gai chắc? Một cái máy tính cỏn con, quý cái nỗi gì? Có quý bằng bố mày ?!"

 

Vừa làu bàu, ông mở máy, vặn loa hết cỡ, lục tìm chương trình xem phim.

 

"Ông . cái ông đừng mở nhé, tài liệu quan trọng của ba đó." còn ân cần chỉ đúng cái file "quan trọng".

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/toi-di-ung-sua-ong-noi-cung-dau-khien-toi-phat-benh/4.html.]

Ông chẳng buồn khách sáo, bấm đúp chuột: "Xem một chút mất miếng thịt nào ."

 

Ngay đó, tiếng rên rỉ mập mờ tràn ngập khắp phòng:

 

"To quá, chịu tí nhé~"

 

"To ? Thích ? Còn nữa ? Nói ~"

 

"Con nhỏ hư đốn, gọi em nha~"

 

Clip dài, từ lúc cởi quần tới khi trả tiền bo, vỏn vẹn hơn ba phút.

 

ông xem say mê như lên đồng, mắt dán chặt đôi tất đen của nữ chính.

 

Mẹ tiếng, từ trong phòng lao . Vừa thấy màn hình, lập tức như sét đánh, phịch xuống sàn.

 

Một tháng , ba bảo cài tài liệu ôn thi ổ đĩa đám mây cho ông. Điện thoại ba tự động đồng bộ.

 

Vậy nên chỉ tài liệu, mà cả video ông lén khi "gội đầu" cũng lưu sạch sẽ.

 

lúc đó, ba mở cửa về.

 

Mẹ hét lên một tiếng, lao như hổ đói cào cấu ông tới tấp:

"Lưu Cương! Anh dám lăng nhăng bên ngoài hả?!"

 

Ba né kịp, mặt cào xước toác.

 

"Điên ?! Em nổi điên cái gì?!"

 

ăn hạt dưa thở dài:

"Chuyện trách . Vợ nào thấy video chồng chơi gái mà nổi điên?"

 

Mẹ lao bếp lôi cây cán bột , ba gào lên:

 

"Lưu Tiểu Thanh! Mày bày trò gì nữa hả?!"

 

tỏ vẻ vô tội:

"Con gì. Con chỉ mở phim cho ông xem. Con dặn đừng đụng file của ba , tại ông ."

 

"Ông là trưởng bối, con dám cãi~"

 

Ba tức đến nghẹn lời, sang quát ông:

"Ba việc gì tự ý mở máy của con?! Chán sống ? Hay để con đăng ký lớp học dưỡng sinh cho ba?"

 

Chưa kịp mắng xong thì vụt một gậy trúng chân ông, ba ngã lăn sàn, nhảy lên , tung chưởng “Cửu âm bạch cốt trảo”.

 

"Em bình tĩnh! Anh giải thích !"

 

Trong lúc giằng co, từ túi quần ba rơi một mảnh vải nhỏ...

 

Một cái quần lọt khe ren đen.

 

Tất nhiên là lén bỏ .

 

Mẹ từng mặc kiểu đó, nên chỉ thể nghĩ là của… "đối tượng khác".

 

Mẹ run rẩy cầm nó lên, gằn giọng:

"Giải thích , đồ khốn!"

 

Rồi tát liên tiếp mặt ba.

 

Ui chao, ai bảo phụ nữ yếu thế?

 

Ông nội co ro bên ghế sô pha, c.h.ế.t lặng.

 

Ông từng thấy như thế. Muốn can cũng dám, chỉ dám rón rén nhỏ:

 

"Con dâu , thôi đừng đánh nữa… con từng tôn trọng trưởng bối ?"

 

híp mắt:

"Ừ, , ông nội nhắc kìa~"

 

Ông nội ưỡn thẳng lưng, nghiêm giọng:

 

"Con dâu, con là sai. Xưa nay chỉ đàn ông đánh đàn bà, ai cho phép đàn bà đánh đàn ông?"

 

"Dù thằng Cương gì, cũng là do của con. Giữ lòng chồng thì tự ."

 

"Con học cách bao dung, thông cảm cho chồng!"

 

Mẹ đang giơ tay bỗng khựng , vẻ thuyết phục.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận