Thị vệ của ta là thiếu niên tướng quân
Chương 6
Nghi thức kết thúc, ta và Bát hoàng tỷ nhàm chán thu lại nụ cười đoan trang, xách váy bước xuống lầu thành, trong khung cảnh gấm vóc phồn hoa, đi về phía cỗ xe ngựa đã đậu sẵn.
"Vút - xoẹt!"
Một tiếng xé gió sắc bén, ngay sau đó, là âm thanh chói tai của binh khí đ.â.m vào da thịt.
"A!!!"
Tiếng kêu thảm thiết nhuốm máu, tiếng kêu cứu hoảng loạn, tiếng khóc lóc hỗn loạn.
Trong đám đông, từ nơi tối tăm, hàng trăm bóng đen cầm đao kiếm như quỷ dị lao ra, xông vào khung cảnh náo nhiệt yên bình kia.
Nhận thấy có biến, quân lính tuần tra và cấm quân trong kinh thành lập tức xuất động, tiếng binh khí va chạm vang lên.
Trong chớp mắt, đèn lồng đỏ rực như lửa trên khắp đường phố rơi xuống đất, bị dẫm đạp vỡ vụn, màu đỏ và ánh lửa lan ra, đúng là cảnh tượng địa ngục trần gian.
Bát tỷ bị biến cố bất ngờ này dọa sợ, ta vội vàng đẩy nàng một cái, kéo nàng chạy về phía đội cận vệ.
Xe ngựa dừng ở bãi đất trống rộng rãi dưới lầu thành, chỉ cách vài bước chân.
Ta nhìn thấy Ninh Dịch bên cạnh xe ngựa đang định lao tới, trong lòng chợt thấy nhẹ nhõm.
Lần sau phải xin phụ hoàng, đã là thị vệ trưởng của ta, thì nên cho phép hắn cùng lên lầu thành mới phải.