Thị vệ của ta là thiếu niên tướng quân
Chương 17
Vì chuyện lần trước, Nhu phi nương nương và Bát tỷ tỷ có lẽ hơi áy náy, đều không đến, chỉ sai người đưa lễ vật tới.
Tạ quý phi ngược lại là người thẳng tính, hoàn toàn không để bụng, nắm tay ta dặn dò đi dặn dò lại, nói ở cùng phu quân, phải mạnh mẽ bảy phần lại dịu dàng ba phần, ngàn vạn lần đừng để hắn bắt nạt.
Ta không nhịn được cười.
Lễ quan bẩm báo giờ lành, ta vịn tay thị nữ đứng dậy, quỳ lạy mẫu phi bên cạnh.
Mẫu phi nhìn ta, trong mắt có nước mắt, nhưng chỉ mỉm cười mãn nguyện và không nỡ.
Bà khẽ nói với ta: "Những gì mẫu phi không có được, nguyện A Điềm của ta đều được như ý nguyện."
85
Đêm nay không có trăng, mây đen dày đặc giăng kín bầu trời, dường như cũng muốn nhuộm một chút phồn hoa náo nhiệt của nhân gian.
Chén rượu qua lại, tiếng cười nói vang trời, yến tiệc náo nhiệt đến tận khuya, mãi đến khi hoàng thượng hoàng hậu và mẫu phi đều hồi cung trước, khách khứa mới lần lượt cáo từ ra về.
Ta lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
Trong phòng đốt hương hợp hoan ấm áp, không ngửi thấy chút mùi than nào, lò sưởi ấm áp như mùa xuân.
Lan Thư đỡ ta, ngồi xuống bên mép giường khảm đá thạch lựu, ta vội vàng thả lỏng gân cốt đã căng cứng cả ngày.
Ngoài cửa có người khẽ gõ cửa, Lan Thư đi qua, khi trở về thì xách theo một hộp đựng thức ăn sơn son thếp vàng.
"Công chúa, Phò mã sai Trường Phong đưa chút điểm tâm đến ạ", Lan Thư vừa nói vừa bày từng đĩa điểm tâm trong hộp thức ăn lên bàn, cười cười trêu chọc, "Phò mã nói thấy công chúa buổi tối dùng bữa không nhiều, nên sai người đưa đến để người lót dạ trước. Ngài ấy tiếp đón xong khách khứa phía trước sẽ qua ngay".
Ta bỗng thấy mặt nóng ran, đưa tay lấy một cái bánh hoa hồng, cắn nhẹ một miếng, bánh xốp mềm thơm phức.
"Nói ra thì, Phò mã gia tuy là võ tướng nhưng cũng thật chu đáo", Lan Thư rót cho ta một chén trà ấm.
Ta nhận lấy chén trà, ngẩng đầu hỏi: "Mặc Nghiên đâu rồi?"