Thị vệ của ta là thiếu niên tướng quân

Chương 10

"Leo tường công chúa phủ một cách quang minh chính đại như vậy, còn tự treo mình trên tường không xuống được, huynh là người đầu tiên từ xưa đến nay đấy. Nếu Ninh Dịch ở đây..."

Tim ta chùng xuống, khựng lại, nửa câu sau bị ta nuốt ngược vào trong.

Tạ Dương vốn đang mồ hôi nhễ nhại, cười toe toét, thấy sắc mặt ta, liền dè dặt nhỏ giọng hỏi.

"Muội đã nghe nói rồi chứ, chuyện của Ninh Dịch."

Ta im lặng gật đầu.

"Tiểu sư phụ, bây giờ đã như vậy rồi, muội gả cho ta đi, gả cho ta thì mọi chuyện sẽ bình an vô sự." Tạ Dương dời trọng tâm về phía trước, cuối cùng cũng giữ được thăng bằng trên tường.

"Huynh lại bắt đầu nói lung tung rồi, sao, không sợ mẫu phi của Bát tỷ đánh huynh nữa à?"

"Nếu Bệ hạ đã muốn để Bát công chúa đi hòa thân, thì chuyện này ngay từ đầu đã không đến lượt muội." Tạ Dương có chút sốt ruột, "Muội có phải là ngốc không?"

Ta nhướng mày, tên ngốc này khó có khi nói được một câu có lý.

Gió càng lúc càng lớn, lá cây bên tường bị thổi xào xạc, ngay cả giọng nói của ta cũng bị cuốn đi.

"Đã biết rồi, thì biết dù có giãy giụa thế nào, cũng là vô ích."

Tạ Dương nghẹn lời, rồi lại không cam lòng mà gào lên, "Ta đi cầu xin cô cô, cô cô nói gì Bệ hạ cũng đều đồng ý."

Bạn cần đăng nhập để bình luận