Sau khi ký xong hợp đồng, tôi cùng Giang Huệ lái chiếc xe tải nhỏ mới mua, rầm rộ trở về làng.
Trên sân phơi thóc đầu làng, chúng tôi căng một tấm băng rôn dài bốn năm mét, bắt đầu tuyển công nhân.
Hầu như toàn bộ già trẻ gái trai trong làng đều tụ tập lại, cảnh tượng đó còn đông hơn cả hàng người xếp hàng trước văn phòng giải tỏa.
"Nghênh Xuân, đây thật sự là xưởng của cháu mở à?"
"Bao ăn bao ở, một tháng còn trả hai trăm tệ, cháu thế này còn hào phóng hơn cả nhà máy nhà nước nữa."
"Nghênh Xuân, cho con gái nhà bác đăng ký một suất nhé, nó đang ở Phong Đài, hôm nay bác điện báo cho nó về ngay."
"Nghênh Xuân, chúng ta hồi nhỏ còn chơi đất cùng nhau lớn lên đấy, thế nào cậu cũng phải giữ cho vợ tớ một chỗ chứ."
Tôi cười đáp lại từng người.
Ngẩng đầu lên lần nữa, tôi liền nhìn thấy Cố Ái Hoa và Lưu Mẫn đang đứng ở cuối hàng.
Hai người họ đang hỏi thăm tin tức từ những người dân đã đăng ký, sau khi nghe nói tôi là bà chủ nhà máy, họ lập tức trợn tròn mắt nhìn về phía tôi với vẻ không thể tin nổi.
4
Dân làng xúi giục Lưu Mẫn và Cố Ái Hoa cũng mau đến đăng ký đi.
"Đó là xưởng của chị dâu ruột các cô mở đấy, lương chẳng lẽ lại trả thấp cho các cô được à."
"Xem tôi nói này, xưởng nhà mình còn đăng ký làm gì nữa, biết đâu chừng đợi chúng ta vào xưởng rồi, cô Ái Hoa nhà người ta còn là sếp nhỏ ấy chứ."
Vừa nói, mọi người bắt đầu vây quanh Cố Ái Hoa trêu ghẹo, bảo cô ta đến lúc đó nể tình làng nghĩa xóm mà chiếu cố một chút.
Cố Ái Hoa vừa liếc nhìn về phía tôi, vừa hừ lạnh nói:
"Ai mà thèm đến cái xưởng may nào đó chứ."
"Nhà máy dệt gần đây vừa nhận được một lô hàng lớn, văn phòng chúng tôi đang bận lắm."
Cố Ái Hoa nói xong định kéo Lưu Mẫn đi, nhưng vừa quay lại đã thấy Lưu Mẫn đã chen lên đầu hàng rồi.
Có người chen ngang, dân làng vốn không vui, nhưng thấy là em dâu tôi nên cũng nhịn.
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Nhưng Giang Huệ bên cạnh tôi lại không hề nể mặt cô ta, thẳng thừng chỉ vào cô ta, nói giọng lạnh băng:
"Chị gái này, mời xếp hàng trước đã."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.net.vn/thap-nien-80-goa-phu-phan-cong/chuong-4.html.]
Lưu Mẫn bất mãn lườm Giang Huệ một cái.
"Cô gọi ai là chị gái hả? Cô nhìn cho rõ đi, tôi là em dâu của giám đốc xưởng các người đấy."
Lưu Mẫn vừa nói vừa chen lên trước bàn tôi, cười nịnh nọt gọi tôi là chị dâu.
"Chị dâu, xưởng may này thật sự là chị mở à? Chuyện lớn như vậy sao chị không nói với người nhà một tiếng?"
"Em thấy chị tuyển người cũng mệt rồi, chị ngồi sang bên uống miếng nước nghỉ ngơi đi, để em ghi danh sách thay chị cho."
Cô ta nói tuy mình chỉ học trung cấp, nhưng sau khi tốt nghiệp cũng từng vào nhà máy làm văn thư một thời gian.
Thấy cô ta đưa tay sang định giật lấy cuốn sổ đăng ký từ tay tôi, tôi đột nhiên không nhịn được, bật cười thành tiếng.
"Lưu Mẫn."
Tôi nhìn nụ cười sắp cứng đờ trên mặt cô ta, hỏi:
"Cô nhận nhầm người rồi thì phải? Ai là chị dâu của cô?"
"Cô quên rồi à? Chính cô và Cố Ái Hoa đã đích thân đuổi tôi ra khỏi cửa, mẹ chồng cô cũng đã nói trước mặt mọi người rằng sau này tôi và các người không còn là người một nhà nữa."
Lời tôi còn chưa dứt, xung quanh đã có người bắt đầu xì xào bàn tán.
"Nhà họ Cố này hay thật đấy, một vị Thần Tài lớn như vậy mà lại đuổi ra ngoài."
"Ông nói nhỏ thôi, nghe nói là nhà họ Cố muốn chiếm đoạt năm gian nhà bố mẹ Nghênh Xuân để lại cho cô ấy, nên mới đuổi cô ấy đi đấy."
"Thằng cả nhà họ Cố c.h.ế.t bao nhiêu năm rồi, Nghênh Xuân, một người vợ mới cưới chưa đầy ba ngày, đã phải làm trâu làm ngựa hầu hạ nhà họ. Bọn họ đây là muốn vắt chanh bỏ vỏ mà."
Mọi người bàn tán, dần dần trở nên tức giận.
Ai nấy đều lớn tiếng đòi lấy lại công bằng cho tôi.
"Nghênh Xuân, cháu nói cho thím biết chuyện này có thật không, cháu đừng sợ, cháu từ nhỏ đã lớn lên dưới mắt thím, thím thay cháu đi mắng con mụ già yêu quái nhà họ Cố kia."
"Đúng thế, chúng ta đều uống chung nước giếng làng mà lớn lên, nhà họ Cố mới đến làng ta được bao nhiêu năm, cả một nhà toàn dân ngụ cư, lẽ nào lại để họ bắt nạt được sao."
Tôi đứng dậy, ra hiệu cho mọi người bình tĩnh lại.
Nói rằng chuyện nhà của tôi, tôi có thể tự giải quyết, nhiệm vụ chính của tôi hôm nay đến đây là để tuyển người.
"Vị bên cạnh tôi đây là Chủ tịch Hội đồng quản trị của xưởng may Huệ Xuân chúng ta, bà Giang. Sau này chuyện lớn trong xưởng do cô ấy quản lý, chuyện nhỏ do tôi quản lý."