TÀ THẦN TÁI SỰ NGHIỆP 2: KẺ PHẢN LOẠN
Chương 6
14.
Đám đông tản đi, ta vẫn còn mơ hồ, như thể linh hồn đã bị rút ra.
Thấy ta đứng ngây ra tại chỗ, Thời Gia kéo ta một cái. "Ngươi đi không?"
"Thời Gia, hôm nay người đứng ở đó lẽ ra phải là ta..."
Nghe vậy, Thời Gia đánh ta một cái thật mạnh. "Còn đang mơ mộng à?"
Đừng nhìn Thời Gia lúc nào cũng mềm yếu, khi đánh người cũng thật sự đau.
Ta đau đến mức phải nhăn nhó, lúc đó Thời Gia mới nhận ra mình ra tay quá mạnh, liền áy náy xoa xoa cánh tay ta.
"Ta biết ngươi ghen tị với hắn, nhưng ngươi vẫn phải nhìn rõ thực tế."
"Nhưng ngươiu cũng không phải không có cơ hội, nếu ngươi cố gắng, ta tin chắc rằng một ngày nào đó..."
Thời Gia đang cố gắng an ủi ta, nhưng khi thấy vết sẹo trên cổ tay ta giống hệt như của Tướng quân Thượng Võ, hắn liền im lặng.
Sau khi lắc lắc cổ tay vài cái, ta chuẩn bị thu lại, nhưng bị Thời Gia nắm chặt, hắn trước tiên xác nhận vết sẹo có thật không, rồi ngẩng đầu nhìn ta.
Thấy ta có vẻ nghiêm túc, hắn lại buông tay ta ra, vẻ mặt có chút phức tạp.
"Ngươi vừa nói đều là thật sao?"
Ta nghĩ Thời Gia không tin, chuẩn bị hồi tưởng một chút để làm xúc động, không ngờ Thời Gia như gió cuốn, không nói hai lời, kéo ta ra ngoài.
"Làm... làm gì vậy?"
Thời Gia không thèm quay đầu lại, "ngươi đừng nói nhiều, theo ta."
Thần Tài Triệu đang nghỉ ngơi, bị tiếng đập cửa mạnh mẽ làm giật mình, thấy chúng ta mới yên tâm lại.
Hắn nhìn Thời Gia mặt đỏ bừng, tức giận không thôi, rồi lại nhìn ta, có vẻ không hiểu gì, nhưng vẫn mời chúng ta ngồi xuống.
"Thời Gia, ngươi ăn phải pháo à? Sao lại gấp gáp thế?"
Thời Gia ngồi phịch xuống ghế đệm lót bằng chỉ vàng, nhận tách trà từ tay Thần Tài Triệu, uống một ngụm lớn.
Sau khi nghỉ ngơi một lúc, mới điều chỉnh lại hơi thở. "Tru, ngươi nói đi."
Hả? Ta nói gì? Không phải ngươi dẫn ta đến đây sao?
Ta nhất thời không biết mở lời thế nào, Thời Gia nhắc nhở: "Kể cho Thần tài Triệu nghe những gì ngươi vừa nói."
"Trên trời, còn có những chuyện hoang đường, vô liêm sỉ, không biết xấu hổ như vậy. Thật là chưa từng nghe thấy!"
Lần này đến lượt Thần Tài Triệu ngơ ngác, cùng ta nhìn nhau trố mắt.
Ta kể cho hắn nghe về Tướng quân Thượng Võ, Thần Tài Triệu trầm ngâm một lúc lâu, cẩn thận mở lời, "Thật vậy sao?"
Thời Gia đứng dậy, hét to. "Còn có thể giả được sao? Nhân phẩm của Tru, ngươi và ta còn không rõ sao?"
"Không được, ta phải đi tìm hắn đối chất."
Nói xong, liền muốn đi ra ngoài. Thần Tài Triệu và ta mỗi người một bên kéo Thời Gia, khó khăn lắm mới giữ được hắn ngồi lại ghế.
Thời Gia tức giận, "Các ngươi kéo ta làm gì? Chuyện này không đơn giản đâu!"