SỐNG THỬ VỚI BẠN TRAI, MỖI ĐÊM ANH ĐỀU LÉN NGOẠI TÌNH VỚI CHỦ NHÀ

4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dạ dày tôi quặn lên, tôi ôm miệng cố gắng kìm chế cơn nôn.

 

"Nếu không phải nhà cô ta có chút tiền, cha mẹ lại để lại một căn nhà làm của hồi môn, em nghĩ anh còn muốn ở với cô ta à?"

 

"Mặt thì chẳng đẹp, lúc nào cũng nghiêm nghị, nhìn là chán. Sao mà so được với em, vừa xinh vừa dịu dàng."

 

"Đợi anh lừa được căn nhà đó xong, anh sẽ đá cô ta ngay!"

 

 

Càng nghe, tôi càng không thể chịu nổi nữa.

 

Tôi vội vã chạy về phòng, nôn thốc nôn tháo vào thùng rác.

 

Thì ra, ly sữa tôi uống mỗi ngày đều bị bỏ thuốc ngủ!

 

Tối nào tôi cũng ngủ say sau khi uống sữa, và bọn họ thì làm chuyện đó ngay trong căn hộ này.

 

Nghĩ đến đây, cả người tôi run rẩy.

 

Nếu hết yêu, Trần Hạ chỉ cần nói chia tay, tôi tuyệt đối không níu kéo.

 

Vì sao? Vì sao lại phải dùng cách này để làm tôi ghê tởm?

 

Nhớ lại những lời vừa nghe được, Trần Hạ thậm chí còn nhắm đến căn nhà của tôi.

 

Tôi là con một, cha mẹ tôi vì sợ tôi khổ sau khi lấy chồng nên đã tích góp cả đời để chuẩn bị cho tôi một căn hộ làm của hồi môn.

 

Trần Hạ biết chuyện, không ít lần đề nghị thêm tên anh ta vào sổ đỏ.

 

Chỉ vì thủ tục rườm rà, lại bận rộn nên chưa làm được.

 

Đó là tiền mồ hôi nước mắt của cha mẹ tôi!

 

Trần Hạ, anh đối xử với tôi như vậy sao...

 

Nước mắt không kìm được trào ra, bên ngoài lại vang lên tiếng bước chân.

 

Tôi vội lau nước mắt, lên giường giả vờ ngủ.

 

Kẻ phản bội quay về giường, rất nhanh đã ngủ say và bắt đầu ngáy.

 

Thì ra anh mệt mỏi gần đây là vì chuyện này...

 

Tôi cười lạnh mở mắt, giơ tay định siết cổ Trần Hạ.

 

Giết c.h.ế.t tên cặn bã này!

 

Nhưng khi tay gần chạm vào cổ anh ta, tôi chợt tỉnh táo lại.

 

Nhanh chóng rút tay về.

 

Không, không thể làm vậy. Tôi không thể vì trả thù mà hủy hoại cuộc đời mình.

 

Tôi nằm xuống, cố ép mình ngủ.

 

—----------

 

Sáng hôm sau, tôi viện cớ đi công tác, kéo vali rời khỏi căn hộ thuê.

 

Trần Hạ mắt rạng rỡ, miệng thì tỏ ra bịn rịn, quay đầu liền đặt vé tàu cho tôi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/song-thu-voi-ban-trai-moi-dem-anh-deu-len-ngoai-tinh-voi-chu-nha/4.html.]

 

Nhưng tôi không đi chuyến tàu đó, mà thuê một căn hộ khác gần đó.

 

Tôi lắp kính viễn vọng, vừa đủ để theo dõi nhất cử nhất động của Trần Hạ và Vương Tư Tư.

 

Tôi vừa rời đi, bọn họ không còn kiêng dè gì nữa, ôm hôn như tình nhân, cùng ra cùng vào.

 

Vương Tư Tư không ở lại mỗi ngày, thỉnh thoảng vẫn rời đi.

 

Một ngày nọ, một chiếc Bentley Continental đỗ dưới nhà, bước ra là một người đàn ông trung niên bụng phệ.

 

Vương Tư Tư nhào vào lòng ông ta, cả hai hôn nhau không kiêng dè gì.

 

Ồ? Tôi đang quan sát bằng ống nhòm mà thấy hưng phấn hẳn.

 

Trần Hạ à Trần Hạ, hóa ra anh cũng là… Tuesday hả?

 

Lần theo manh mối từ Vương Tư Tư và người đàn ông trung niên, tôi cuối cùng cũng làm sáng tỏ sự thật.

 

Vương Tư Tư vốn không phải là thiên kim tiểu thư nhà giàu, mà chỉ là một “giả danh thiên kim” nổi tiếng gần xa.

 

Cô ta vừa dùng tiền của người đàn ông trung niên để khoác lên mình vỏ bọc tiểu thư danh giá, vừa lén lút qua lại với Trần Hạ để hưởng thụ cơ thể trẻ trung.

 

Căn nhà mà bọn họ đang ở cũng là của người đàn ông trung niên kia.

 

Tin tốt là Trần Hạ không phải “tiểu tam”...

 

Mà là “tiểu tam” của “tiểu tam” đấy!

 

Tôi đã theo dõi suốt bấy lâu, cuối cùng cũng tóm được điểm yếu.

 

Chiều hôm đó, tôi hẹn gặp vợ của ông Trần – người đàn ông trung niên kia.

 

Vợ ông Trần có khí chất vô cùng tao nhã, dường như bao năm tháng trôi qua không hề để lại dấu vết gì trên gương mặt bà.

 

Bà ấy ngồi đối diện tôi với vẻ đài các, nhấp một ngụm cà phê rồi hờ hững nói:

 

“Những gì cô vừa nói, tôi đều biết cả. Cái cô Vương Tư Tư đó không phải người đầu tiên tôi biết đâu.”

 

“Đến độ tuổi như chúng tôi, đã không còn bận tâm chuyện tình cảm nữa. Tôi và chồng tôi ràng buộc nhau trong giới kinh doanh, sẽ không dễ dàng ly hôn đâu.”

 

“Ông ta ra ngoài chơi bời, tôi cũng không để ý.” Bà ấy ngừng một chút, ánh mắt thoáng qua chút chán ghét, sau đó lại bình thản đặt tách cà phê xuống.

 

“Nếu cô định lợi dụng tôi để trả thù bạn trai mình, thì cô tìm nhầm người rồi.”

 

Quả nhiên, người từng lăn lộn thương trường nhiều năm đâu dễ bị lung lay bởi vài lời nói.

 

Trước khi đến, tôi đã điều tra kỹ: Trần Kế Vĩ là người nổi tiếng trăng hoa, nuôi không biết bao nhiêu tình nhân.

 

Nhưng vợ ông ta chẳng hề bận tâm, bởi không ai có thể lay chuyển được địa vị của bà.

 

 

Vài lời tôi nói chẳng thể làm bà d.a.o động.

 

Tôi khuấy ly cà phê, bỗng hỏi sang chuyện khác: “Nghe nói hai năm trước bà từng bị sảy thai?”

 

Nụ cười điềm tĩnh trên mặt bà dần biến mất.

 

“Đứa bé ấy tốt biết bao, chỉ còn hai tháng nữa là được chào đời rồi.”

 

“Nghe nói khi đó là một người phụ nữ bên ngoài của ông Trần làm loạn trước mặt bà, vô tình đẩy bà ngã…”

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận