Sau Khi Ly Hôn Với Tên Chồng Cạn Bã

Chương 9

Trạm xe buýt.

 

PD thay mặt khán giả xem livestream hỏi Trình Tích.

 

“Mối tình đầu của anh cũng là bạn học trường số 13 sao?”

 

“Ừ.”

 

Không biết từ lúc nào Trình Tích đã đứng bên cạnh tôi, anh nghiêng đầu nghe PD nói.

 

Nhưng không nhìn tôi.

 

Anh nói, cô ấy hơi dữ.

 

09

 

Anh luôn nói tôi như vậy.

 

Một khối hơn nghìn học sinh.

 

Lẽ ra tôi và Trình Tích tốt nghiệp cũng chưa chắc đã gặp nhau dù chỉ một lần.

 

Nếu như, anh không thích trốn học.

 

Thì tôi lại tình cờ, là một cán bộ lớp tận tụy, chuyên trách bắt học sinh trốn học.

 

“Có thể không ghi tên em không?”

 

Trình Tích mười sáu tuổi, dáng người mảnh khảnh, bờ vai rộng.

 

Lúc ngước mắt lên nói chuyện, anh mang vẻ bất cần đời.

 

“Không được.”

 

Anh nói, anh trốn học là để đi xem triển lãm phim miễn phí.

 

Những thứ văn nghệ vô dụng trong miệng các bậc phụ huynh.

 

Không kiếm ra tiền, không nuôi sống được bản thân.

 

“Ừ.”

 

Giọng anh ngoan ngoãn đến mức tôi cứ tưởng anh sẽ quay lại lớp học.

 

Nhưng anh lại huýt sáo một tiếng, dễ dàng trèo tường ra ngoài.

 

Sau khi “vượt ngục” thành công, anh còn quay đầu lại.

 

Đôi mắt ngạo nghễ mà trong trẻo, tựa như dòng nước cuộn trào không chút vẩn đục.

 

“Vậy thì chị cứ ghi nhớ đi.”

 

“Học tỷ.”

 

Tôi rất ghét những người không theo quy củ.

 

“Cậu xem, Trình Tích lớp 10 lại được nhận thư tình kìa.”

 

Cô bạn thân, người từng là bạn tám chuyện trong nhà vệ sinh với tôi, sau này là sếp của tôi, đang dựa ở hành lang, ngắm nhìn nhân vật nổi tiếng dưới gốc cây ở góc trường.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận