PHU QUÂN TA LÀ THỔ PHỈ KHÉT TIẾNG
Chương 6
12
Đêm đó, Chu Quang về rất muộn.
Ta đã ngủ, hắn đánh thức ta dậy.
Ta mơ màng mở mắt, nói với hắn: "Muốn rồi sao?"
"Ừ."
Chưa kịp ta ngồi dậy phục vụ.
Hắn đã kéo quần ta xuống.
Ta định đẩy tay hắn ra: "Sao lại vội vàng thế?"
Hắn dùng miệng bịt miệng ta lại.
Hắn ít khi hôn ta.
Hôm nay lại hôn đầy tình cảm.
Hôn khiến toàn thân ta run rẩy.
Ta gượng gạo lấy lại thần trí, hỏi hắn: "Sao vậy?"
Hắn không trả lời ta, ôm lấy cổ ta, kéo vào lòng.
Trong lúc ta chưa kịp phản ứng, hắn đã tiến vào.
Tiếp theo, là những cú va chạm chấn động thiên địa, thật sự là va chạm.
Cái lực ấy giống như núi lửa đang vội vã phun trào, sóng lớn đang hướng tới bùng nổ.
Ta bị hắn va chạm đến mức mất đi khả năng suy nghĩ.
Dựa vào bản năng, ta siết chặt vai hắn, mới không bị va chạm xuống giường.
"Chu Quang!"
Cuối cùng, trong tiếng quát tháo của ta, hắn cười ha hả rồi kết thúc.