Phải Làm Sao Đây? Tôi Đã Mang Thai Con Của Sếp!

3

04

 

Tôi bắt đầu tự thấy ghét bản thân mình. Đang mang thai mà, không thể nghĩ mấy chuyện không lành mạnh như vậy được. 

 

Đột nhiên tôi cảm thấy hơi lạnh. Quay đầu lại thì thấy Lục Tủy đang cầm cốc trà, nét mặt không biểu cảm, nhìn về phía này. Không biết anh ấy đã nghe được bao lâu. 

 

Hốc mắt anh ấy lại đỏ. 

 

Tôi nghĩ chắc chắn mắt anh ấy có vấn đề rồi, dạo này cứ thỉnh thoảng lại đỏ mắt. 

 

Hay là tôi nên khéo léo gợi ý anh ấy đến bệnh viện khám thử? 

 

Thôi bỏ đi, dù sao cũng là bạn trai cũ thôi mà. 

 

Kệ anh ấy vậy. 

 

Địa điểm tụ tập là một quán nướng có hương vị rất ngon. Chúng tôi có năm, sáu người nên chọn luôn một phòng riêng. 

 

Thẩm Thư ngồi ngay bên cạnh tôi. 

 

Trong lúc chờ thịt được mang lên, chị Trương bắt đầu cuộc trò chuyện. 

 

“Tiểu Thẩm này, năm nay em bao nhiêu tuổi rồi? Có bạn gái chưa?” 

 

Thẩm Thư dường như hơi căng thẳng. “Hai mươi hai, chưa có bạn gái ạ.” 

 

Chị Trương cười tít cả mắt, những người khác cũng nhìn Thẩm Thư… và cả tôi ngồi bên cạnh cậu ấy. 

 

“Thế em có thích cô gái nào không?” 

 

Tai Thẩm Thư đỏ bừng, cậu ấy rụt rè liếc nhìn tôi một cái. 

 

“… Có ạ.” 

 

Cả người tôi như tê dại. 

 

Không phải là tôi nghĩ đúng rồi chứ? 

 

Thẩm Thư thích tôi sao? 

 

Tôi nhớ chúng tôi mới quen nhau được mấy ngày mà! 

 

Chị Trương cuối cùng cũng ngậm miệng, nhưng ánh mắt mờ ám vẫn lượn qua lượn lại giữa tôi và Thẩm Thư. 

 

Những người khác cũng cười mỉm đầy ẩn ý. 

 

Tôi hơi ngượng, đành phải tìm cách chuyển chủ đề. 

 

“Ây da, sao thịt mãi chưa mang lên vậy, tôi đói rồi.” 

 

“Tiểu Thẩm, mau đi xem thử đi.” 

 

Mặt Thẩm Thư đỏ bừng, cậu ấy vội bước ra khỏi phòng. Ngay khi cậu ấy đi, căn phòng lập tức náo nhiệt hẳn lên. 

 

Chị Trương cười lớn nhất. 

 

“Ôi trời, Tiểu Tiền, em xem Tiểu Thẩm nghe lời em ghê chưa.” 

 

Tôi giả vờ giận dỗi. “Chị Trương đừng đùa nữa, Tiểu Thẩm da mặt mỏng lắm đấy.” 

 

Chị Trương lấy tay che miệng, cười không ngừng. Đúng lúc chị ấy định nói thêm gì đó thì điện thoại reo. 

 

Nhìn màn hình điện thoại, chị ấy cẩn thận nghe máy. 

 

"Alo, Tổng giám đốc Lục." 

 

"Vâng, đúng vậy." 

 

"Anh cũng muốn đến sao?" 

 

"Được thôi, ở quán nướng XX, phòng số XX." 

 

Chị Trương đặt điện thoại xuống, có chút khó nói. 

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận