Phải Làm Sao Đây? Tôi Đã Mang Thai Con Của Sếp!
1
Hai tháng nay kinh nguyệt không đến, nên tôi đi khám phụ khoa.
Bác sĩ cầm tờ kết quả kiểm tra vừa làm, đẩy đẩy kính mắt.
“Chồng cô đâu? Không đến cùng sao?”
Tôi lắc đầu, cảm thấy có một điềm chẳng lành.
“Anh ấy bận công việc, không có thời gian.”
Nữ bác sĩ ngoài bốn mươi tuổi nhìn tôi, ánh mắt có chút thương hại.
Tôi sợ hãi vô cùng, hy vọng không phải điều tôi đang nghĩ.
“Cô có thai rồi, bảo anh ấy chăm sóc cô cho tốt, công việc có bận rộn đến đâu, vợ mới là quan trọng nhất.”
Quả nhiên, tôi có thai rồi!
“Thai nhi rất khỏe mạnh, chỉ cần kê thêm ít axit folic là được.”
Tôi mơ hồ cầm đơn thuốc axit folic mà bác sĩ kê, ngồi xuống băng ghế dài dưới lầu bệnh viện.
Đầu xuân, ánh nắng ấm áp chiếu lên người, nhưng tôi lại thấy toàn thân lạnh toát.
Bởi vì tôi không có chồng, chỉ có một người bạn trai cũ.
Hơn nữa, tuần trước vừa chia tay.
Tôi không biết nên làm gì với đứa trẻ này.
Bỏ nó đi thì tôi không nỡ, thôi cứ giữ lại đã.
Không thì sau này làm mẹ đơn thân, cực khổ một chút cũng đành chịu.
01
Thứ Hai, tôi vẫn đi làm như bình thường.
Lục Tủy từ trong văn phòng bước ra, đứng trước mặt tôi.
Chúng tôi vừa chia tay, anh ấy đã đi công tác, quả nhiên chẳng khác chút nào so với tưởng tượng của tôi.
Anh ấy vẫn như vậy, không giống tôi đã sống dở c.h.ế.t dở suốt một tuần.
“Văn bản này là cô làm sao? Có muốn xem lại số liệu trong đó lộn xộn đến mức nào không?”
Lục Tủy trong công việc chính là như thế, chẳng để lại chút tình cảm nào.
Chúng tôi ở bên nhau hơn hai năm, chưa từng để bất kỳ ai phát hiện mối quan hệ của cả hai.
Ngày đó tôi bám riết lấy anh, cứ ngỡ rằng có thể làm tan chảy trái tim băng giá này.