Nhờ Lần Đi Chơi Này Mà Tôi Thấy Được Bộ Mặt Thật Của Bạn Trai (Hoàn)

Chương 9

Chương 9

Giai Tuệ vừa ôm Việt Trạch vừa khóc nói, anh đẩy cô ta ra nói không sao.

Cô ta sượng quá nhưng không ai để ý đến, cô ta vội hỏi thăm cô.

 “Cậu có sao không, cậu phải cẩn thận chứ, may mà anh ấy cứu cậu kịp”

“Tôi cẩn thận kiểu gì, nó kẹt tôi đâu đoán được”

Cô bực mình đáp lại, Mục Dương kéo cô dậy, cô nhìn qua Việt Trạch.

“ Cảm ơn anh, may nhờ anh cứu em lần nữa”

 “Em không sao là tốt rồi”

Anh nhìn cô nói, rồi bảo mọi người tiếp tục đi tiếp, cả quãng đường tiếp theo không khí rất kì lạ.

Đi tầm 2km tới cổng hang rất lớn, anh Lưu đứng lại nhìn mọi người nói.

“Đã tới nơi rồi”

“Tôi sẽ đứng tại đây, chúc mọi người may mắn”

Mọi người ngạc nhiên hào hứng hẳn, khi nghe anh ta nói không cản anh ta nữa, mà cùng tiến vào hang.

Hang rất lớn miệng hang cỡ 30m, nhìn xa rất giống một cái miệng có răng nanh vậy.

Mọi người vào hang được 30p, thì đi tới nơi có tới tận 7 cái hang tầm 2m, đang đắn đo không biết đi vào đâu thì cô lên tiếng.

 “Vào hang số 3”

“Tại sao”

“Vì tôi là nhà thực vật học, có cây leo tại cửa số 3 chứng tỏ có ánh sáng ở đó”

Bạn cần đăng nhập để bình luận