Nhờ Lần Đi Chơi Này Mà Tôi Thấy Được Bộ Mặt Thật Của Bạn Trai (Hoàn)

Chương 10

Chương 10

 “Tai sao anh biết kế hoạch của bọn chúng”

 “Anh nghe được qua lời ông chủ nhà, biết được 2 anh em sinh đôi kia là kẻ đào trộm, bị truy nã vì tội g.i.ế.c người”

Cô nghe được rùng mình, nhìn anh hỏi tiếp.

 “Sao anh biết trong này có kim cương”

“Anh là nhà địa chất, nhìn thấy một ít tro bụi, nham thạch một ít đọng lại nên anh biết được đây là hang có mỏ núi lửa”

Anh ghẹo lại cô, nhanh chóng cô tiến tới nhặt kim cương bỏ vào túi áo, quần, anh thấy vậy cũng nhặt một ít nhét vào túi quần.

Bỗng họ nghe thấy tiếng kêu la thảm từ phía xa cổng, rồi ở đâu một con rết khổng lồ, nó đang rượt theo Mục Dương tiến vào trong hang này.

Anh vội kéo cô nấp sau khối kim cương lớn, theo dõi tình hình.

 Mục Dương la hét kêu gào sợ hãi, anh lặng lẽ rút một khẩu giảm thanh ra, nhắm về đầu con rết b.ắ.n 2 phát.

Con rết ngã xuống đè trúng chân Mục Dương, anh ta kêu lên 1 tiếng lớn rồi ngất xỉu.

Cô tiến lại gần nhìn thấy con rết đã chết, cô nhìn anh, hai người quyết định cứu cậu ta, lôi cậu ta qua một bên xem xét.

 

Có vẻ chân trái cậu ta gẫy rồi, nhìn rất thảm, anh cố định lại chân câu ta chờ cậu ta tỉnh lại hỏi chuyện.

Được tầm 1h sau thì cậu ta dần cử động,Mục Dương tỉnh lại hoảng loạn nhìn hai người.

“Xin hãy cứu tôi với, tôi còn người thân”

 “Sao cậu lại theo phe chúng, cậu làm tôi thật thất vọng”

“Tôi cần tiền để chữa bệnh cho mẹ tôi, tôi không có ý định hại cậu, tôi nói thật”

 “Nhưng cậu không định cứu tôi”

Anh ta ngừng lại xấu hổ không nói gì với cô nữa, Việt Trạch hỏi anh đã xảy ra chuyện gì, anh ta liền kể lại.

Bạn cần đăng nhập để bình luận