Nhờ Lần Đi Chơi Này Mà Tôi Thấy Được Bộ Mặt Thật Của Bạn Trai (Hoàn)

Chương 4

 

Chương 4

Tay anh rất ấm, gân tay rất đẹp một kẻ cuồng tay như cô rất mê đắm.

 Chí Bảo có đôi tay cũng rất đẹp vì vậy mà cô cũng đổ anh ta cũng một phần vì nó, nhưng so với anh thì… kém xa.

 “Em là Chương Hiểu Khê, sinh viên khoa thực vật học thuộc đại học S”

“Rất hân hạnh, không nghĩ khoa thực vật có sinh viên ưu tú, dễ thương  như em vậy đó”

Cô giật mình, anh đang tán tỉnh cô hả, cô thấy anh rất nghiêm túc, thậm chí hơi lạnh lùng.

 Giai Tuệ trông quyến rũ, săc sảo, cao ráo hơn cô mà anh còn lơ đẹp.

Cô chỉ muốn tự tát cho mình tỉnh lại, ai đời ngon giai như anh đến lượt cô chứ, vừa cao,  vừa giàu,  vừa học thức tán cô làm gì.

Nhưng giọng điệu rất cợt nhả, không giống nói chuyện bình thường.

Cô tính ra chỉ trông dễ thương, đáng yêu, nho nhỏ kiểu thỏ con, đâu phải kiểu sắc nước hương trời chứ, cô nghi ngờ nhìn anh.

“Anh khéo đùa trường  đại học S có cả tá người hơn em”

 

“Thật sao, anh không thấy ai hơn em cả”

 

Cái tình huống chó má gì vậy, nam thần cao lãnh đang tán tỉnh cô hả, cô trợn mắt to nhìn anh.

Cô muốn chiếu xem con gì đang bên trong người anh, liệu nó có đang điều khiển anh hoặc là anh đang có mưu đồ gì với cô.

Bỗng Chí Bảo bước ra từ phòng Giai Tuệ, anh ta sững lại nhìn hai người, anh ta vội lau môi, bước tới Việt Trạch chào nói.

 “Anh chưa đi nghỉ sao, cả em nữa tiểu Khê”

 Việt Trạch nhíu mày nhìn anh ta, lạnh lùng nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận