NGUYỆN ƯỚC THANH XUÂN
Phần 1: Khắc Tinh Định Mệnh
{01}
Cặp song sinh nhà hàng xóm là những người tôi ghét nhất trên đời. Bố mẹ hai nhà lại cực kỳ thân thiết, nên chúng tôi quen biết nhau từ tấm bé.
Cô em gái Sở Mạt và tôi, từ nhỏ đã như chó với mèo. Tôi học vẽ, cô ấy cũng đòi học. Cô ấy học ba lê, ngày hôm sau tôi liền trở thành bạn học cùng lớp. Hồi mẫu giáo, chúng tôi từng đánh nhau sứt đầu mẻ trán chỉ vì tranh giành vị trí múa chính trong buổi biểu diễn, khiến hai bà mẹ phải liên tục cúi đầu xin lỗi nhau đến mức đau cả lưng.
Lên sơ trung (cấp hai bên Việt Nam mình), vì tranh suất dẫn chương trình lễ kỷ niệm thành lập trường, chúng tôi lại tiếp tục giật tóc nhau, cuối cùng ban lãnh đạo đành bất lực quyết định chọn cả hai làm MC.
Còn Sở Duy, cậu anh trai, lại càng khó đối phó hơn. Từ tiểu học đến cao trung (cấp 3 bên Việt Nam mình), vị trí nhất nhì toàn khối luôn bị hai chúng tôi chiếm giữ. Tôi đạt giải nhất cuộc thi viết luận, cậu ta liền giành giải nhất cuộc thi vật lý.
Để đánh bại cậu ta, tôi ngày đêm chong đèn học bài, chưa bao giờ lơ là việc học. Khi cậu ta đứng nhất, liền dùng lỗ mũi nhìn tôi. Còn khi tôi đứng nhất, không thể thiếu màn mỉa mai châm chọc cậu ta một trận. Tôi và cặp song sinh này cứ thế đấu đá nhau mười mấy năm, cho đến tận khi học cao trung.
{02}
Hôm nay vừa đến lớp, tôi đã thấy Sở Mạt và cô bạn thân đứng ở cửa lớp, thì thầm gì đó. Vừa nhìn thấy tôi, Sở Mạt liền hừ một tiếng, quay mặt đi. Tôi cũng chẳng buồn để ý, định bước vào lớp.