MUA NHÀ CHO TRAI, TÔI LỜI HOA HỒNG HẲN NĂM CĂN

2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Anh ta rất niềm nở. Vừa ngồi xuống, tôi được rót nước:

 

“Lần đầu hẹn mà em chọn chỗ rẻ như này, đúng là biết tiết kiệm – anh rất thích mẫu phụ nữ như em.”

 

“Vâng, mẹ em dạy từ nhỏ – phải biết dành dụm, tiết kiệm để làm việc lớn.”

 

Trước khi đi tôi đã học thuộc “cẩm nang vợ hiền”, cười dịu dàng, nói nhỏ nhẹ – khiến hắn ta vừa lòng ra mặt.

 

“Anh thật ra không yêu cầu gì nhiều. Chỉ cần biết sống tiết kiệm là được. Mà... nhà em có đòi sính lễ không?”

 

“Không đâu. Bố mẹ em chỉ mong em lấy chồng càng sớm càng tốt. Còn nói sẽ tặng thêm xe làm của hồi môn cơ.”

 

Nghe xong, mắt Từ Vĩ sáng rực, cười càng tươi:

 

“Ba mẹ em thật tốt, dạy em cũng khéo. Không như mấy cô bây giờ – miệng nói yêu đương mà đòi mấy chục triệu sính lễ. Cứ như đàn ông hái ra tiền! Bọn họ thà đi bán thân còn nhanh hơn!”

 

—-------

 

“Nhưng... mẹ em có một yêu cầu duy nhất – nhà trai phải có nhà.”

 

Tôi vừa dứt lời, mặt Từ Vĩ lập tức sa sầm, rõ ràng là không vui. Tôi liền chữa cháy:

 

“Thật ra em đã chuẩn bị sẵn tiền đặt cọc rồi. Dù bên anh chưa có nhà, mình vẫn có thể mua trước một căn, như vậy mẹ em cũng sẽ không phản đối. Hơn nữa, sau khi cưới, mình cùng nhau trả góp. Em tính kỹ rồi – dù có không đi làm nữa, thu nhập từ hai căn hộ cho thuê của em cũng đủ chi trả hàng tháng.”

 

“Em có nhà à?”

 

Mắt Từ Vĩ sáng rực, tôi gật đầu:

 

“Đúng vậy, mẹ em bảo con gái phải có nhà mới có cảm giác an toàn, nên đã mua đứt cho em hai căn để cho thuê lấy lời.”

 

“Mua đứt luôn sao...”

 

Anh ta lẩm bẩm, khóe môi vô thức nhếch lên.

 

Tôi tiếp lời:

 

“Đúng thế, chứ giờ nhà đất đắt đỏ thế kia, ai còn gánh nổi hai căn? À mà nãy giờ nói chuyện, em quên hỏi – anh đã có nhà chưa?”

 

“Chưa, giờ giá nhà cao quá mà – một căn vài triệu tệ, ai khùng mới đi mua. Anh đang thuê, mỗi tháng chỉ mất 500–600 tệ, vẫn sống ngon lành.”

 

Tôi đồng tình:

 

“Chuẩn luôn. Vài triệu tệ cho một căn nhà, đúng là chỉ có ngốc mới mua. Mà em nghe nhỏ bạn bảo giá nhà ở Tấn Thành giờ giảm mạnh lắm, trước là 18.000 tệ/m², giờ còn chưa tới 8.000 tệ, lại còn có suất nội bộ, được giảm hơn 100.000 tệ!”

 

“Xì, anh nói thật cho em nghe – giá nhà còn giảm nữa, rồi đến lúc cho không cũng chẳng ai thèm nhận.”

 

Từ Vĩ như lên đồng, bưng ly nước lên làm một hớp:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.net.vn/mua-nha-cho-trai-toi-loi-hoa-hong-han-nam-can/2.html.]

 

“Đến lúc đó mấy đứa mua nhà đúng là khóc ròng! Hahaha, rồi anh sẽ nhặt được nhà miễn phí!”

 

 

“Anh nói cũng đúng… Haizz, vậy mình tạm thời cứ vậy nhé.”

 

Tôi chẳng buồn chờ món ăn lên nữa. Người ta nói mua nhà là ngu, tôi còn gì để nói nữa? Chỉ thấy tiếc rằng:

 

“Anh không có nhà, mẹ em sẽ không bao giờ đồng ý chuyện của mình đâu.”

 

Nụ cười của Từ Vĩ đông cứng lại. Tôi thì đã đứng dậy, chuẩn bị rời đi.

 

Anh ta đột ngột nhào tới nắm tay tôi từ bên kia bàn:

 

“Khoan đã! Em nói là em chuẩn bị sẵn tiền đặt cọc đúng không?”

 

“Đúng vậy.”

 

Tôi nhíu mày:

 

“Chứ anh nói định chờ giá nhà giảm còn miễn phí mà?”

 

“Thì... anh nói đùa thôi! Em tưởng thật à? Thật ra anh cũng định mua nhà, cũng tới tuổi rồi, ba mẹ cũng giục cưới suốt. Em nói xem, cưới mà không có nhà thì cưới kiểu gì?”

 

Khả năng trở mặt của anh ta đúng là nhanh như lật bánh tráng.

 

Tôi lại ngồi xuống, tiếp tục "diễn":

 

“Em hiểu mà, mua nhà là chuyện lớn. Nhiều cô gái chưa cưới đã đòi thêm tên vào sổ hồng, em thì không bao giờ như vậy.”

 

“Thật không?” – Mắt Từ Vĩ sáng lên.

 

“Đương nhiên. Như mình đi – em trả cọc, rồi cùng nhau trả góp. Nhưng mà em có hai căn nhà rồi, còn anh không có căn nào, sao lại bắt anh thêm tên em vào sổ? Như vậy thì quá không biết xấu hổ rồi, đúng không?”

 

“Giờ kiếm được cô gái hiểu chuyện như em hiếm lắm đó!” – Anh ta cảm thán –

“Mấy cô khác cứ mở miệng là đòi tiền, đòi nhà, đòi xe, rồi còn đòi thêm tên vào giấy tờ. Cưới nhau rồi thì là người một nhà, chia gì của anh – của em nữa!”

 

“Lý Lệ à, hôm nay gặp em, anh mừng quá. Này, anh gọi thêm món nữa – thấy trên app có combo khoai tây chiên giá 9,9 tệ ngon phết. Mấy cô gái như em hay thích mấy món vớ vẩn không bổ này, nhưng anh không ngại đâu!”

 

Sau khi đặt thêm món, anh ta háo hức hỏi:

 

“Cái nhà bạn em nói giá 8.000 tệ/m² ấy – ở đâu thế? Hay lát mình đi xem luôn?”

 

“Nhanh vậy á?”

 

Tôi ngỡ ngàng. Trời đất, mới quen có mấy tiếng.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận