Mệnh Chung Trú Định

8: Có thể là… nữ phụ bị kích thích đến phát điên rồi?

8.

Khoảnh khắc tiếp theo, Phó Ngôn Xuyên đã lao ra ngoài trước mặt tôi. Chỉ để lại tôi và trợ lý của anh ta bốn mắt nhìn nhau.

Trợ lý cười gượng với tôi, sau đó nhỏ giọng giải thích:

“Hôm nay tổng giám đốc Hoàng dẫn con trai đến công ty để bàn chuyện hợp tác quan trọng. Cô cũng biết đấy, cậu Hoàng nhỏ này ba ngày hai bận lại thay bạn gái. Cậu ta nhìn thấy Tạ Ngữ Nhu, liền chạy đến hỏi cô ấy có muốn làm quen không. Chắc Tạ Ngữ Nhu cảm thấy bị xúc phạm, lập tức hắt thẳng cốc cà phê trên bàn vào mặt cậu Hoàng. Bây giờ hai người đang căng thẳng với nhau. Dù sao đây cũng là chuyện công việc, nếu làm lớn chuyện thì không hay, nên đành phải để thiếu tổng ra mặt giải quyết.”

Tôi không định trút giận lên anh ta, chỉ nhàn nhạt gật đầu rồi cầm bản hợp đồng rời khỏi văn phòng.

Ra đến bên ngoài, từ xa tôi đã nhìn thấy Phó Ngôn Xuyên và Hoàng Mục đang lao vào nhau đánh nhau. Hoàng Mục không bằng anh ta về khoản đánh đấm, vừa chật vật né tránh vừa gào lên:

“Phó Ngôn Xuyên, anh có bệnh không vậy? Tôi chỉ hỏi một câu thôi mà, cô ta trực tiếp tạt cà phê vào mặt tôi. Tôi yêu cầu cô ta bồi thường một cái áo thì sao nào? Tôi còn chưa nổi giận, cô ta đã khóc òa lên trước, còn anh thì xông ra đ.ấ.m vào mặt tôi. Cô ta là tình nhân nhỏ anh bao nuôi hay gì? Bảo vệ ghê thế!”

Cái miệng lanh chanh của Hoàng Mục làm đám nhân viên đứng xem xung quanh ngày càng đông.

Tạ Ngữ Nhu thì che miệng khóc nức nở bên cạnh.

Hiện trường hoàn toàn hỗn loạn, trong khi đó bình luận trên màn hình lại rất sôi nổi:

[Tới rồi tới rồi, lại một màn kinh điển “anh hùng cứu mỹ nhân”.]

[Tôi đã nói rồi mà, nam chính giờ đã yêu nữ chính mà không nhận ra. Hoàn toàn không màng đến tầm quan trọng của buổi hợp tác hôm nay, dám thẳng tay đánh con trai cưng của tổng giám đốc Hoàng ngay trước mặt mọi người. Đúng là vì giai nhân mà nổi giận.]

[Đúng thế, cũng vì chuyện này mà nam chính mất đi cơ hội hợp tác, suýt bị người anh họ đầy tham vọng cướp mất vị trí.]

[May mà có nữ phụ giúp đỡ. Nhà họ Lâm và nhà họ Hoàng quan hệ khá tốt, trong tiểu thuyết nữ phụ đã đứng giữa giúp không ít, cuối cùng mới giúp nam chính lấy lại được cơ hội hợp tác.]

Nhìn những dòng bình luận đó, tôi không khỏi im lặng.

Nếu thế giới này chỉ là một cuốn tiểu thuyết. Thì nhân vật tôi trong cốt truyện có phải quá ngu ngốc không?

Phó Ngôn Xuyên thay lòng, thậm chí vì một người phụ nữ khác mà không màng đến sự nghiệp của bản thân, còn tôi thì nhẫn nhục, hết lòng xoay xở để giúp đỡ anh ta?

Nghĩ đến đây, tôi không nhịn được bật cười.

Bạn cần đăng nhập để bình luận