Em chồng tối sầm mặt, bực bội :
“Mẹ, ngứa là thể con chứ của . Con khám xem thế nào, tốn bao nhiêu .”
Cuối cùng, bà cản nổi, đành theo bệnh viện.
9
Kết quả kiểm tra: em chồng phụ khoa, còn chồng thì nặng hơn, nhập viện theo dõi.
Lý Tuấn gọi cho :
“Mẹ nhập viện .”
Trong lòng dấy lên một chút khoái cảm thầm kín – bệnh là đáng!
Hắn còn lệnh:
“Anh đang bận, em đến chăm giùm ! Dù ly hôn, chúng vẫn là bạn, quan tâm chứ?”
“Đừng loạn nữa! Mau nấu canh bồi bổ cho !”
Giọng điệu dỗ dành đạo đức trói buộc.
Cứ như thì thành bất hiếu, vô tình vô nghĩa.
thẳng thừng từ chối:
“Lý Tuấn, như thiết lắm ? quen lắm ?”
chẳng bà con nào trong thành phố, bèn ngạo mạn:
“Muốn cũng . là nhờ vả , hiểu ?”
“Chuyển cho 1.000 tệ, mới chăm. Với , giọng hài lòng, !”
bấm nút ghi âm, tiếng hạ giọng cầu khẩn, tức đến nghẹn.
Hắn nghiến răng:
“Tốt lắm, Mộc Nhược Yên. Cô giỏi lắm, trở mặt nhanh thật.”
Rồi rụt rè:
“Xin cô, chăm .”
“Được. Nhớ chuyển tiền qua. Còn canh gà? Phải tính thêm phí.”
Ngay đó, tài khoản Alipay báo cộng thêm 1.000 tệ!
mỉm hài lòng, lập tức đặt đồ ăn ngoài: một suất gà và một tô canh gà.
Bảo đích nấu cho mụ già ? Nằm mơ !
Không bà từng “ phúc để ăn đồ ngon” ?
Đem tới là một chuyện, bà uống thì mặc kệ.
Hôm nay kiếm thêm 1.000 tệ, ngọt ngào quá!
10
nhờ đón con gái, tự lái xe đến bệnh viện.
Hỏi thăm y tá, tìm phòng bệnh của chồng.
đặt luôn đồ ăn ngoài tới giường bà.
Vừa mở cửa, mùi gà thơm lừng lan tỏa.
Mẹ chồng nuốt nước bọt ừng ực, mắt sáng rực dán chặt túi đồ ăn.
:
“Bà ơi, đỡ chút nào ? Không bà cả đời viện ? Thế nào ?”
Thấy ánh mắt bà vẫn dán gà , cố tình mở hộp, để lộ lớp da vàng ruộm bóng loáng.
“Muốn ăn , ?”
Bà tham lam nuốt nước bọt liên tục, nhưng vẫn cố chấp lắc đầu, gân cổ:
“Lãng phí quá! ăn! Ăn cháo trắng là , cháo ngon hơn!”
Thế là thản nhiên mặt bà, gặm gà ngon lành.
Canh gà thì cất , bà uống thì .
Mẹ chồng gì , chỉ thể đó mắt hau háu ăn.
Trong lòng tràn đầy khoái cảm.
Mụ già đáng chết, còn dám vẻ!
Không cho bà ăn, chỉ bộ dạng tức tối lật mắt trắng dã của bà thôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/me-chong-lay-quan-cu-cua-chong-toi-rua-bat/4.html.]
11
Ăn xong, hỏi bác sĩ về bệnh tình.
Ông thở dài lắc đầu:
“Đây là đầu gặp trường hợp kỳ quặc thế .”
“Bà cụ viêm nhiễm nặng, khi chụp CT chúng còn phát hiện nội tạng đều vi khuẩn.”
“Phổi một khối u, chúng lấy mẫu, chờ kết quả.”
Nghe bác sĩ liên tục thở dài, hiểu ngay.
Do quá tiết kiệm, bà hủy hoại chính thể .
Khả năng khối u ác tính lớn.
Về nhà, kể cho ai, cũng chẳng thương hại gì.
Nhân quả tuần – gieo gì gặt nấy.
Thậm chí, còn chờ đến phút cuối, để trả cho bà ghê tởm mà bà từng .
12
Chiều tan , chồng danh nghĩa của đến bệnh viện ca.
Mẹ chồng thấy con trai, lập tức chỗ dựa, liền lóc tố cáo:
“Tuấn , con dâu kìa, nó cho ăn gì cả, còn ăn ngon lành mặt .”
Lý Tuấn cau mày, trừng :
“Em cái gì thế?”
lạnh:
“Bà tự nén nhịn, dám ăn, ai cấm? Tiết kiệm đến mức hại cả mạng thì liên quan gì ?”
chẳng thèm thêm, lưng bỏ .
Nếu vì con gái, ly hôn từ lâu.
Anh ngày nào cũng vẻ chỉ đạo, mà tổng tài bá đạo gì cho cam.
Nếu :
“Người đàn bà, chăm sóc , cho em một tỷ.”
Có khi còn .
, chỉ quát tháo.
Thấy mặc kệ, mặt đỏ bừng:
“Không bảo em mang canh gà tới ?”
sải bước rời , về nhà với con.
Hắn chửi lưng, coi như gió thoảng.
Mắng thì mắng, mất miếng thịt nào .
Ly hôn còn vài ngày nữa, xong thủ tục thì chẳng còn liên quan.
13
Nghe yêu của em chồng – Thẩm Thanh Hoan – chuyện, lập tức đến bệnh viện gây náo loạn.
Cô nhất quyết đòi chồng giải thích.
Bác sĩ rõ: do vệ sinh kém, dẫn đến nhiễm khuẩn.
Bệnh của em chồng còn nhẹ, chỉ cần uống thuốc, bôi thuốc là khỏi.
chồng thì xui xẻo thật – kết quả sinh thiết cho thấy khối u ác tính.
Ung thư phổi giai đoạn cuối, nhiều nhất sống ba tháng. Bác sĩ dặn chuẩn tinh thần.
Chuẩn cái gì chứ?
chỉ ký giấy hỏa táng cho xong một lượt.
Người yêu em chồng – Thẩm Thanh Hoan, là huấn luyện viên thể hình.
Trước công tác dạy cho ngôi , nay về tin bạn gái nhập viện, lửa giận bốc ngùn ngụt.
Mẹ chồng vẫn giả vờ vô tội:
“ chỉ lãng phí thôi! sai chỗ nào?”
“Với cũng nhập viện còn gì!”
“Có , mấy ngày là khỏe. hại con gái ruột .”