MẸ CHỒNG LẤY QUẦN CŨ CỦA CHỒNG TÔI RỬA BÁT

2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lý Tuấn chớp mắt, lắc tay nũng:

“Mẹ già , phân biệt . Xin em đấy, vợ~”

 

“Cút !”

 

đá thẳng một cái ngã lăn xuống đất:

“Tại xin ? sai!”

 

Trước đây, mỗi sai, đều nũng, trốn chăn đến đỏ mắt.

 

mềm lòng tha thứ.

 

thì khác, đây là nguyên tắc.

 

Nói xong, vội vàng đón con gái tan học.

 

Từ đầu đến cuối thèm chồng, thấy mặt thoắt cái tái mét.

 

3

 

Tâm trạng cũng chẳng khá hơn.

 

Trên đường lái xe, cả cứ nghẹn khí trong ngực.

 

Nhìn thấy nụ của con gái, lòng mới dịu một chút.

 

khi về đến khu chung cư, bàng hoàng thấy một bà già xổm bên thùng rác bới bới móc móc.

 

há hốc miệng kinh hãi.

 

Nhìn kỹ, chẳng chính là chồng ?

 

Áo hoa cổ chéo, quần đen thẳng thớm – còn ai ngoài bà.

 

Lại định giở trò gì đây?

 

vội chạy tới kéo bà :

“Mẹ! Mẹ đang cái gì thế !”

“Nhà nghèo đến mức nhặt rác mới sống nổi chứ!”

 

Mẹ chồng sa sầm mặt, giọng dài lê thê:

“Con coi thường , thì nhặt rác !”

“Mẹ nhặt chút rác cũng chắc?”

 

Giọng bà vang to, lập tức thu hút đám qua .

 

Khóe miệng bà nhếch lên nụ khó thấy, càng gào lớn:

– Từ Hương Giao , chịu tội gì cơ chứ!”

“Ngày nào cũng hầu hạ nó như hầu tổ tiên, mà nó chê bẩn!”

“Bà con ngang qua, ơn phân xử !”

 

Bà còng lưng, giơ chân giậm đất, gào:

“Cả xóm ơi đến mà xem! Con dâu nhà nào thế !”

“Không hầu hạ tử tế còn đuổi chồng đường!”

“Trên đời thế hả trời!”

 

Nhìn thế trận, tim thót .

 

Không thể để con gái thấy cảnh .

 

lập tức cúi xuống dịu dàng với con:

“Bịt tai , xe chờ một lát nhé.”

 

xoa đầu, con lên xe mới , bật mic toang:

 

“Được thôi! Bà lấy quần lót của chồng rửa bát, bà thấy bẩn ?”

“Bà cần mặt, thì cũng chẳng cần! mặt dày, sợ!”

“Để cả xóm cùng thấy bộ mặt thật của bà!”

“Bà còn dám tiếp ?”

 

Mẹ chồng cứng họng, ngẩn .

 

Nhìn cái gì!

 

tiếp tục:

“Không tức là mặc nhận nhé!”

“Bà con đây! Chồng vứt quần lót, bà nhặt về rửa bát!”

“Lỡ dính bệnh thì ! Mọi quen bà thì tránh xa !”

 

cố tình rưng rưng nước mắt:

“Ôi, oan ức lắm! Bà còn chửi !”

“Cái chậu rửa mông, rửa rau, rửa chân! Không sợ lây nấm chân chắc!”

 

Không diễn ? Ai mà chẳng diễn!

 

Bà định im miệng để mắng ? Mơ !

 

4

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/me-chong-lay-quan-cu-cua-chong-toi-rua-bat/2.html.]

 

Mẹ chồng cả đám mấy bà hàng xóm quây lấy. nhân cơ hội chuồn thẳng.

 

Còn bà gì thì mặc kệ.

 

Thích thì đánh, thì chửi.

 

“Giao  ơi thế ! Các chị em, mau kiểm tra thôi!”

“Chết ! Lúc tập nhảy quảng trường còn uống nước bà rót cho!”

“Đừng là cái ly đó rửa bằng… quần lót nha?”

“Trời ơi, ghê quá!”

 

Mấy bà lao châm chọc.

 

Mẹ chồng thấy tình thế nguy hiểm, chạy trốn.

 

Kết quả hiển nhiên hài lòng – sức chiến đấu của mấy bà dạng .

 

Cả nhóm đè bà , video ngay mặt.

 

Họ còn chia sẻ khắp nhóm cư dân, phơi bày hành vi kinh tởm của bà.

 

Mẹ chồng nổi danh khắp khu chung cư.

 

Đi cũng chỉ trỏ.

 

Đây mới chỉ là bước đầu thôi.

 

Có bà còn cắt video, ghép nhạc đăng mạng kêu gọi né tránh.

 

Thậm chí còn lôi bà đến bệnh viện kiểm tra, nếu ai bệnh thì bà chịu trách nhiệm.

 

May mắn, bạn của bà lây.

 

vụ , còn ai dám chơi với bà nữa? Chắc là .

 

5

 

Về đến nhà, chồng mặt sầm sì, mắng dám bêu mặt thiên hạ.

 

“Giờ chẳng ai thèm chuyện nhảy múa với nữa!”

 

to, bệt đất.

 

Mẹ chồng vốn là sợ cô đơn, ngày nào cũng tụ tập chợ, nhảy, buôn chuyện.

 

, điều khiến bà đau khổ nhất khổ cực, mà là trò chuyện.

 

Không ai để tâm sự mới là cực hình.

 

Thấy chồng im lặng, bà liên tục hiệu cho .

 

Ban đầu, mắng nên chồng dám .

 

bộ dạng của , khó chịu, lên tiếng:

“Vợ , dù giận cỡ nào cũng thể dồn đường cùng. Bà mất mặt lắm .”

“Có gì thì về nhà .”

 

Nghe càng càng khó chịu, mất kiên nhẫn, lật bàn:

“Mặt mũi! Mặt mũi! Chỉ cần mặt thôi !”

“Người con c.h.ế.t mới chịu cho bú! Cả thiên hạ ai dày mặt bằng !”

 

 

Mặt chồng lập tức cứng .

 

Anh nổ tung:

“Mộc Nhược Yên! Anh nể mặt em !”

“Anh tử tế mà em !”

“Anh nuôi em ăn sung mặc sướng!”

“Đừng voi đòi tiên!”

 

tát bốp một cái:

“Cút! Mau cút khỏi nhà !”

“Đây là nhà !”

“Tự hỏi , tiền trong nhà ai bỏ nhiều hơn, cái lương còm của ?”

 

Mẹ chồng cũng hốt hoảng, kéo Tuấn cùng chửi :

đó! Con gái nhà nào sung sướng như mày chứ!”

 

phản đòn:

“Là vì hai vô dụng thôi!”

“Đi ! Cả hai cùng cút!”

“Đây là nhà !”

 

nhịn nữa!

 

“Đi thì !”

 

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận