Chị Hoàng – mặt mũi bặm trợn – liếc qua từng người phụ nữ trong phòng, kể cả mẹ chồng tôi.
Đội trưởng bảo vệ giật mình hét lên: “Vợ ơi, sao em lại đến đây?”
Mẹ chồng tôi lập tức rụt người lại, lủi ra sau lưng Hầu Tử Thành, chỉ tay về phía tôi nói:
“Cô ta chính là Dư San San!”
“Tôi là Dư San San, chị là ai?” – Theo lý thì tôi chưa từng gặp chị ấy.
“Tôi là vợ của đội trưởng bảo vệ!” – Chị Hoàng giận dữ hét lên – “Cô dám dụ dỗ chồng tôi à?!”
Chị ấy giơ tay định tát tôi.
Nhưng tôi đã sống lại từ kiếp trước, tất nhiên biết trước sẽ xảy ra gì, nên nhanh chóng tránh được.
Cậu bạn gay cầm máy livestream phấn khích nói:
“Các bạn ơi, mau bấm theo dõi nhé! Cảnh vợ cả bắt gian, đánh tiểu tam live đang diễn ra!”
Đội trưởng bảo vệ cà nhắc bước tới chị Hoàng, run run:
“Vợ ơi, anh bị thương rồi, em đưa anh đến bệnh viện đi…”
Bốp! – Chị Hoàng lập tức đá thẳng một cú, quát:
“Cút sang một bên! Tí nữa tao tính sổ với mày sau!”
Một người trong nhóm bạn đồng hương vỗ tay hò reo:
“Chị Hoàng uy phong quá!”
Người đang livestream gào lên đầy phấn khích:
“Các bạn ơi, nhìn đi! Phụ nữ bá đạo là phải như này! Đập cả tra nam lẫn tiểu tam!”
Chị Hoàng dí sát lại hỏi tôi:
“Tại sao cô dụ dỗ chồng tôi?”
Tôi bình thản chỉ vào mẹ chồng:
“Người dụ dỗ chồng chị là mẹ chồng tôi.”
“Cô bảo đây là mẹ chồng cô? Đùa nhau à?”
Chị Hoàng chìa tay ra, người bạn tên Lệ Lệ đứng sau nhanh chóng đưa một tờ giấy.
Chị ấy mở ra, nói to:
“Dư San San, 27 tuổi, mang thai hai tuần.”
“Mang thai?!” – Tôi, Hầu Tử Thành và Thôi Oanh Oanh đồng thanh hét lên.
Mẹ chồng tôi vội la lên:
“Tôi đã hơn năm mươi tuổi rồi, còn mang thai cái gì! Là nó có bầu kìa!”
Bà ta chỉ thẳng vào tôi.
Tôi bừng tỉnh hiểu ra mọi chuyện.
Thì ra là vậy.
Mẹ chồng tôi trước đó chắc đã nhắc nhở đội trưởng bảo vệ rằng bà ta đang mang thai con anh ta.
Cho nên đội trưởng mới phối hợp với bà ta hãm hại tôi!
Không ngờ bà ta mặt dày đến mức dùng tên tôi đi khám thai, thậm chí có thể còn định để đứa trẻ ghi tên tôi, để chồng tôi phải nuôi... em trai ruột của mình!
Hầu Tử Thành bắt đầu vui mừng:
“Vợ à, em mang thai rồi!”
Thôi Oanh Oanh bĩu môi châm chọc:
“Anh chắc là con của anh à? Nhỡ đâu là con đội trưởng thì sao?”
“Tất cả im đi! Tôi không có mang thai!”
Tôi lập tức ngăn không cho Thôi Oanh Oanh nói bậy, bởi vì vợ cả có tiền sử tâm thần, mà nổi điên lên thì thật sự có thể gây án mạng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.net.vn/me-chong-dung-ten-toi-de-ngoai-tinh-toi-dan-vo-ca-toi/7.html.]
“Ai mang thai?!” – Chị Hoàng bắt đầu nổi giận, nắm tay siết chặt.
Đội trưởng bảo vệ thấy vậy liền đứng xa, không dám đến gần, chỉ dám gọi lớn:
“Vợ ơi, em bình tĩnh nào! Thở sâu vào, thở đều ra!”
Tôi rút điện thoại mở app bệnh viện, đưa cho chị Hoàng xem:
“Tôi bị đau bụng kinh, mới đến bệnh viện hôm kia để kê thuốc.”
Đồng nghiệp xung quanh đều kinh ngạc:
“Còn có kinh thì sao mà có thai hai tuần được?”
Ai đó đoán:
“Có thể mẹ chồng của Dư San San dùng tên cô ấy để quyến rũ đàn ông, thì cũng có thể dùng tên cô ấy để đi khám thai.”
Người livestream quay sát giữa tôi và mẹ chồng, hưng phấn hỏi:
“Các bạn ơi đoán xem, tên trên giấy khám thai ‘Dư San San’ là ai thật?”
Bình luận:
Người 1: “Không phải còn phải hỏi? Rõ ràng là Dư San San thật rồi.”
Người 2: “Không thể là bà mẹ chồng đâu.”
Người 3: “Dù có ăn mặc trẻ trung thì cũng vẫn là bà già. Làm gì còn khả năng mang thai?”
Tôi quay sang nhìn mẹ chồng:
“Mẹ gần đây không khỏe, con còn khuyên mẹ đi khám. Không ngờ…”
Tôi cười rồi quay sang Hầu Tử Thành:
“Chúc mừng anh sắp làm anh trai rồi.”
Rồi nói với chị Hoàng:
“Chúc mừng chị sắp làm mẹ mà không cần sinh nở.”
Hầu Tử Thành há hốc miệng không nói nên lời.
Chị Hoàng run rẩy:
“Dám cướp chồng tôi!”
Chị ấy đột nhiên lao tới, tóm lấy mẹ chồng tôi rồi đánh liên tiếp, vừa đánh vừa chửi:
“Đánh c.h.ế.t mày! Tao đánh c.h.ế.t con tiểu tam già này!”
Cả nhóm người đồng hương la hét:
“Chết rồi, mau gọi cấp cứu! Chị Hoàng lại phát bệnh rồi!”
Phát bệnh?!
Đồng nghiệp xung quanh sợ quá trốn hết sang một bên, không ai dám can ngăn.
Vì ai cũng biết: người mắc bệnh tâm thần g.i.ế.c người không phải chịu trách nhiệm hình sự.
Mẹ chồng tôi vùng vẫy tránh né, gào lên:
“Con ơi, cứu mẹ với!”
Hầu Tử Thành hoảng loạn, nhìn đông nhìn tây, rồi quát tôi:
“Còn đứng đó làm gì? Mau cứu mẹ tôi đi!”
Tôi sao có thể đi cứu kẻ thù được?
“Anh là con ruột sao không cứu?”