MẸ CHỒNG DÙNG TÊN TÔI ĐỂ NGOẠI TÌNH, TÔI DẪN VỢ CẢ TỚI

6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/60EI2qC27h

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mẹ chồng thấy mọi người chỉ trỏ, bắt đầu dựng thêm một lời nói dối khó tin.

 

Bà ta khóc nức nở đầy tủi thân:

“Tôi cũng là bị ép mà!”

 

Tôi suýt bật cười – đến nước này rồi mà bà ta còn có thể diễn đến thế.

 

“Mẹ à, có gì khổ thì nói với mọi người. Sao lại làm chuyện này? Con nhớ mỗi tháng Hầu Tử Thành vẫn riêng gửi cho mẹ hai vạn tệ tiêu vặt cơ mà.”

 

Hầu Tử Thành lau mặt, chuẩn bị đưa mẹ mình đi.

 

Anh ta đúng là luôn dung túng mẹ mình.

 

Nhưng ánh mắt mẹ chồng nhìn tôi đầy hằn học – bà ta không thể nuốt trôi cục tức này.

 

Bà ta vùng khỏi tay con trai, lớn tiếng:

 

“Dư San San, tôi cũng là vì cô!”

 

“Vì tôi?” – Tôi ngạc nhiên hỏi, muốn xem bà ta còn bịa được đến đâu.

 

“Công ty này lương cao, phúc lợi tốt, cô nghĩ mình dựa vào cái gì mà được nhận vào? Không phải là nhờ tôi nhờ vả đội trưởng bảo vệ à? Tôi phải nịnh bợ anh ta đủ kiểu, đều là để cô có công ăn việc làm!”

 

Bà ta vừa nói vừa quay ra mọi người, ra vẻ “nhẫn nhục vì con dâu”.

 

“Vậy nên bà dùng tên tôi để quyến rũ anh ta?”

 

Tôi nhìn bà ta đầy khinh miệt.

 

“Tôi tốt nghiệp chính quy đại học 211, cần một đội trưởng bảo vệ lo đầu vào cho tôi à?”

 

Thôi Oanh Oanh lại chen vào, bênh vực mẹ chồng tôi:

 

“Chị ở nhà làm nội trợ lâu rồi, chắc không biết bây giờ cử nhân đầy đường, thạc sĩ cũng chẳng thiếu!”

 

“Cô im ngay cho tôi!”

 

Tôi lạnh lùng liếc cô ta.

 

“Cô tưởng ai cũng như cô, cần đi cửa sau mới xin được việc à?”

 

“Cô…” – Thôi Oanh Oanh nghẹn lời, tức giận đến mức níu lấy tay Hầu Tử Thành làm nũng:

“Anh xem cô ta nói gì kìa?”

 

Thấy ánh mắt mọi người đổ dồn về phía mình, Hầu Tử Thành lập tức rút tay ra.

 

“Mẹ…” – Anh ta nhìn bà mẹ đang nước mắt ngắn dài.

 

“San San nó ở nhà không làm gì cả, ăn của con , xài của con , con làm việc cực khổ, mẹ nhìn mà xót lòng.”

 

“Mẹ…” – Hầu Tử Thành xúc động, liền quay sang quát tôi:

 

“Nếu không phải vì cô vô dụng, mẹ tôi cần gì phải làm vậy? Mau xin lỗi mẹ đi!”

 

“Anh bắt tôi xin lỗi?”

 

Tôi suýt nữa bật cười.

 

“Anh là trẻ lên ba à? Chuyện hoang đường thế mà cũng tin?”

 

Nhưng không sao, tôi vẫn còn con bài cuối.

 

Tôi liếc nhìn đồng hồ trên điện thoại – vợ cả của đội trưởng bảo vệ sắp xuất hiện rồi!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.net.vn/me-chong-dung-ten-toi-de-ngoai-tinh-toi-dan-vo-ca-toi/6.html.]

 

—------

 

Hầu Tử Thành cố chấp nói:

 

“Mẹ tôi tuyệt đối không phải loại người đó. Cho nên, cô phải xin lỗi.”

 

Đây không còn là vấn đề đúng sai, mà là vấn đề địa vị trong gia đình.

 

Tôi buộc phải phục tùng họ.

 

“Tôi từ chối. Mẹ anh làm chuyện ô uế, đừng đổ lên đầu tôi.”

Tôi thầm đếm – mười giây nữa thôi!

 

“Làm chuyện ô uế là cô!” – Mẹ chồng đột nhiên gào lên, rồi hét tiếp những lời kinh hoàng:

 

“Cô với đội trưởng dan díu với nhau, tôi phát hiện ra, nên cô mới kéo tôi xuống nước! Giờ còn diễn trò ‘vừa ăn cắp vừa la làng’? Giỏi thật đấy, Dư San San!”

 

Các đồng nghiệp đều sửng sốt.

 

Mẹ chồng liếc mắt ra hiệu với đội trưởng bảo vệ, rồi ghé tai nói gì đó với anh ta. Sắc mặt anh ta lập tức thay đổi.

 

Sau đó anh ta nhìn tôi, ánh mắt phức tạp:

“Đừng giả vờ nữa. Người đầu tiên dụ dỗ tôi chính là cô!”

 

Tôi sững người – chắc chắn có chuyện gì đó tôi chưa biết.

 

Là gì vậy?

 

“Không ngờ Dư San San lại là người như vậy…”

 

Tôi lại bị dồn vào thế bị cả thế giới lên án.

 

Đồng nghiệp kinh ngạc:

“Không thể nào? Đội trưởng chơi cả mẹ lẫn con dâu?”

 

“Không hổ là đội trưởng, nhìn n.g.ự.c anh ta là biết ngay.”

 

Nghe thấy vậy, Hầu Tử Thành bất ngờ xông tới tát tôi một cái.

 

Tôi đang mải suy nghĩ nên không tránh kịp.

 

“Con đàn bà đê tiện! Dám phản bội tôi!”

 

Tôi lập tức tát trả.

 

“Anh tin mẹ anh nói gì là thật hết sao?”

Còn năm giây! Tôi nhất định không thể để bản thân bị gán tội.

 

“Cô dám đánh tôi?” – Hầu Tử Thành sững sờ vì sự thay đổi của tôi, nhất thời không dám hung hăng nữa.

 

“Cô dám đánh tôi! Thôi bỏ đi, đàn ông không chấp đàn bà! Về nhà tôi tính với cô!”

 

“Cô xin lỗi trước đi! Gần đây mẹ tôi không khỏe, nếu xảy ra chuyện gì, tôi tuyệt đối không tha cho cô!”

 

Tôi thầm đếm trong lòng: ba, hai, một...

 

Và đúng lúc đó, vợ cả của đội trưởng bảo vệ – chị Hoàng – dẫn theo một nhóm người là đồng hương, khí thế bừng bừng xông vào!

 

Một người trong nhóm còn giơ điện thoại lên quay video.

 

“Ai trong các người là Dư San San?”

 

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận