Ly Hôn Ở Tuổi Xế Chiều
11
21
Việc học ở nước ngoài rất nặng, lại là năm đầu tiên nên hai đứa cần phải thể hiện tốt.
Sáng hôm sau, tôi và Vãn Linh ép hai đứa ra sân bay để quay lại trường.
Chớp mắt, năm mới đã qua.
Vãn Linh đã lấy được bằng lái xe.
Con bé còn nhận được tiền thưởng cuối năm, cộng thêm các khoản thưởng và lương khác, gần năm vạn.
Phía viện dưỡng lão cũng thanh toán lương cho tôi, được gần một vạn.
Việc ly hôn cũng đã hoàn tất.
Khi Vãn Linh và Triệu Thành kết hôn, Triệu Thành vốn rất phòng bị.
Nó lo rằng sau này tranh của mình bán được giá cao, Vãn Linh sẽ chiếm lợi.
Vì vậy, nó đã lén ký với con bé một thỏa thuận không chia sẻ tài sản trong hôn nhân.
Nhưng những năm qua, số tiền nó tiêu xài còn nhiều hơn rất nhiều so với số tiền ít ỏi mà nó kiếm được.
Bây giờ, sau khi tòa án tính toán, nó đến cả quần lót cũng bị xử phải giao lại cho Vãn Linh.
Còn số tiền Triệu Ôn Thư lén tiêu xài cho Trần Thanh Thanh những năm qua, một nửa trong đó lẽ ra thuộc về tôi.
Ông ấy đã vét sạch tiền tiết kiệm, bán hết những gì có thể bán, nhưng vẫn chưa trả đủ số tiền mà tòa án yêu cầu đưa cho tôi.
Căn nhà nhỏ duy nhất mà chúng tôi từng sống cũng bị tòa xử cho tôi.
Vài ngày sau khi phán quyết được đưa ra, luật sư gọi điện cho tôi.
Nói rằng nếu tôi ký giấy tờ đuổi người, họ có thể lập tức buộc Triệu Ôn Thư và Triệu Thành dọn ra khỏi nhà.
Lúc đó, tôi và Vãn Linh đang dùng số tiền nhận được sau ly hôn để đi xem xe.
Ở Hải Thành, mùa xuân đang dần đến, cành cây đã bắt đầu nhú chồi non.
Tôi và Vãn Linh đứng bên ngoài cửa hàng, chờ nhân viên bán hàng lái xe đến để thử.
Nhìn những mầm xanh non trên cành, tôi thở dài: