Lần Này Tôi Sẽ Thắng
Chương 7
Tôi cúp máy, cảm thấy đầu óc nhẹ nhõm hẳn.
Vì mọi chuyện đã không thể cứu vãn được nữa, tôi phải tự bảo vệ mình, không thể để người khác bắt nạt thêm một lần nào nữa.
Tôi kể lại đầu đuôi sự việc cho đồng nghiệp nghe, mọi người xôn xao bàn tán.
Lúc này, chị Khúc bước tới.
"Lùi một vạn bước mà nói, chẳng lẽ Tiểu Tô không có lỗi gì trong chuyện này sao?"
"Dù có lùi mười vạn bước thì tôi cũng không có lỗi." Tôi thản nhiên hỏi lại.
"Cô như vậy chẳng khác nào thấy c.h.ế.t mà không cứu! Cửa nhà người ta mở toang hoang, trong nhà lại có một đứa bé ngồi trong xe tập đi, sao cô không giúp họ đóng cửa lại?"
"Nhỡ đâu trong nhà không có ai, tôi đóng cửa lại, người lớn bị nhốt ở ngoài thì sao? Nếu đứa bé ở nhà một mình mà xảy ra chuyện gì, chẳng phải tôi cũng phải chịu trách nhiệm à?"
"Vậy cô không thể đứng đợi người lớn ở cửa một lát sao? Người trẻ tuổi, đầu óc phải linh hoạt lên chứ!"
"Đứng trước cửa nhà người ta không lý do, chẳng phải sẽ bị nghi là kẻ buôn người sao?" Lộ Bảo cười cười nói xen vào.
“Đúng vậy đó, nhỡ đâu lại bị người ta coi là ăn trộm thì sao? Không có chuyện gì xảy ra thì không sao, có chuyện thì đúng là nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch được." Một đồng nghiệp khác nói.
"Mấy người làm sao thế hả? Nói câu nào cũng cãi lại, cứ như chỉ có mấy người là đúng không bằng?" Chị Khúc tức giận.
"Vâng vâng, chị nói đúng, chị nói hay lắm, trên đời này chỉ có mình chị là đúng, được chưa?" Tôi nhìn chị ta với vẻ mỉa mai, chị ta tức tối bỏ chạy.
10
Tôi ngồi xuống, bình tĩnh đến lạ thường.
Bây giờ chuyện đã rồi, khó mà đảm bảo bà cụ nhà 401 không đổ hết mọi tội lỗi lên đầu tôi.
Nghĩ đến đây, tôi gọi điện thoại cho người quen ở ban quản lý tòa nhà, xin một bản sao lưu camera giám sát.
Đây chính là thứ cứu mạng tôi, có thể lật ngược tình thế hay không đều trông chờ vào nó.
Không lâu sau, nhà 401 tung ra đoạn camera đã được cắt ghép, tiếp đó có người cố tình dẫn dắt dư luận trong phần bình luận, tất cả mọi mũi dùi đều chĩa vào tôi.
Giống như những kiếp trước, làn sóng dư luận bất lợi cho tôi đang dần hình thành.
Tôi không hề hoảng loạn, cứ để mọi chuyện tự diễn biến đã.