LÀM DÂU CHƯA ĐẦY MỘT NGÀY, TÔI KHIẾN CẢ NHÀ CHỒNG NHẬP VIỆN

8 - HẾT

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tôi hỏi:

 

“Sao, mới vài câu mà dì dám đánh chồng rồi à? Không sợ ông ta bỏ dì thật à?”

 

Bà đứng trong bóng tối, ánh mắt rực sáng:

 

“Dì muốn ly hôn!”

 

“Con trai cũng đoạn tuyệt!”

 

“Dì đã nghĩ điều này mấy chục năm. Dì Không muốn đến lúc c.h.ế.t rồi còn bị chôn trong mộ nhà lão ta.”

 

Từ sau khi quyết định ly hôn, tôi đưa Lý Hiểu Hồng về nhà mẹ đẻ.

 

Bố mẹ tôi nghe xong những gì bà ấy phải chịu đựng suốt bao năm, lập tức thuê luật sư ly hôn giỏi nhất thành phố.

 

Bố tôi đập bàn cái rầm:

 

"Muốn ly hôn với loại mặt dày đó mà còn tính thương lượng? Nếu thương lượng thành công, tôi đứng đầu đi bằng tay! Trực tiếp kiện!"

 

Ngày mở phiên tòa, tôi dẫn Lý Hiểu Hồng đến sớm.

 

Nhà họ Chu thì đến muộn như thường lệ.

 

Đặc biệt là Chu Kiến Nghiệp, đầu tóc rối như tổ quạ, mắt còn dính ghèn, trông rõ là vừa bị Chu Dĩ Tông lôi từ trên giường dậy.

 

Khi phiên tòa bắt đầu, tôi và luật sư – với tư cách đại diện hợp pháp của Lý Hiểu Hồng – chỉ có một yêu cầu:

 

Chu Kiến Nghiệp ra đi tay trắng.

 

Chu Kiến Nghiệp đập bàn đứng phắt dậy, mắt đỏ rực:

 

"Không đời nào! Lý Hiểu Hồng sống là người của tôi, c.h.ế.t là ma nhà tôi! Đừng nói trắng tay, đời này tôi không ly hôn!"

 

Chu Dĩ Tông tiếp lời:

 

"Bố mẹ tôi sống với nhau cả đời hòa thuận, ai trong khu cũng biết. Vợ tôi vừa vào nhà đã gây loạn, mọi chuyện là do cô ta xúi giục mẹ tôi, đừng tin cô ta!"

 

Tôi vẫn bình thản, mỉm cười:

 

"Vậy bằng chứng bố mẹ anh hạnh phúc đâu? Ở tòa, ai đưa ra yêu cầu thì phải có bằng chứng."

 

Nói xong, luật sư của tôi nhìn thẳng vào thẩm phán:

 

"Thưa tòa, chúng tôi có đầy đủ bằng chứng về việc Chu Kiến Nghiệp bạo hành vợ, bao gồm hồ sơ nhập viện và báo án của thân chủ."

 

"Ngoài ra còn có video ngoại tình và hồ sơ bị bắt giữ vì mua dâm. Chính thân chủ tôi còn phải đi bảo lãnh ông ta năm ngoái..."

 

Không hổ danh là luật sư đắt giá, tất cả hồ sơ, video được trình bày chuyên nghiệp, đầy đủ.

 

Nổi bật nhất là video "ân ái" sống động giữa Chu Kiến Nghiệp và Vương Khiết — cả hai ôm ấp, diễn đủ mọi tư thế mặn nồng.

 

Chu Kiến Nghiệp xem xong, mặt đen như đáy nồi.

 

Ông ta im lặng một lúc lâu, rồi bất ngờ đập bàn:

 

"Cô... cô quay lén tôi à! Tôi kiện cô tội phát tán clip riêng tư!"

 

Tôi cười khinh:

 

"Quay heo quay chó tôi còn thấy ghê, đừng nói quay ông."

 

"Cái clip đó do chính 'trăng sáng' của ông — Vương Khiết, gửi cho Lý Hiểu Hồng để thị uy đấy!"

 

Chu Kiến Nghiệp sững người, mặt tím như gan heo, rồi nổi điên lao ra khỏi bục bị cáo định đánh tôi.

 

Nhưng chưa kịp chạm người tôi, ông ta đã bị cảnh sát tư pháp bẻ tay ấn úp mặt xuống bàn.

 

Một lúc sau, ông ta lại phá lên cười:

 

"Được! Ly thì ly! Nhưng tao không có xu nào, nhà cũng cầm cố rồi, tao còn nợ ba triệu nữa. Đã ly thì chia nợ chung vợ chồng!"

 

Biết ngay mà, đúng như tôi đoán. Đòn bẩn cuối cùng.

 

—---

 

1,5 triệu nhân dân tệ nợ, với Lý Hiểu Hồng, là cả đời cũng không trả nổi.

 

Thì ra trong lúc đợi ngày xét xử, lão già Chu Kiến Nghiệp đã tính sẵn cả nước cờ.

 

Không phải lão không muốn ly hôn, mà là muốn kéo Lý Hiểu Hồng c.h.ế.t chung.

 

"Thưa tòa, tôi mở siêu thị, vừa rồi bị cháy, mất hàng trăm ngàn tiền hàng. Tôi phải mượn khắp nơi mới gượng dậy được. Nhà giờ hết tiền, nhà cũng thế chấp rồi. Đó là nợ chung, cô ta phải gánh một nửa!"

 

Ông ta nói đầy hào hứng, tưởng đâu sắp thắng.

 

Tôi lạnh lùng cười, đưa ra chứng cứ:

 

Giao dịch chuyển tiền từ tài khoản ông ta cho một người tên Vương Kim Bảo.

 

Sao kê thanh toán mua nhà trong khu học tốt phía Tây thành phố, đứng tên Vương Khiết.

 

Video ông ta đón một cậu bé ở trường mẫu giáo, ôm ấp gọi là “con trai cưng”, bé cũng vui vẻ gọi ông ta là “bố”.

 

Cạnh cậu bé là Vương Khiết xách cặp hộ.

 

"Thưa tòa, Chu Kiến Nghiệp đã có con riêng với Vương Khiết, những năm qua đã tiêu trên 5 triệu vào hai mẹ con họ, tất cả bằng tài sản chung vợ chồng với bà Lý."

 

Thẩm phán vốn từng trải, mà vẫn nhìn Lý Hiểu Hồng với ánh mắt thương cảm.

 

Chu Kiến Nghiệp gào lên bảo tôi "giả mạo chứng cứ", vừa dứt câu thì bị chính con trai ông ta — Chu Dĩ Tông đ.ấ.m lăn quay.

 

"Tôi gọi ông là bố 30 năm, mà ông để hết tài sản cho thằng con riêng?"

 

"Tôi không phải con ruột ông chắc?!"

 

Cảnh tượng hỗn loạn đến mức cảnh sát tư pháp phải xông vào can.

 

 

Kết quả xử án rõ như ban ngày.

 

Tòa tuyên:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.net.vn/lam-dau-chua-day-mot-ngay-toi-khien-ca-nha-chong-nhap-vien/8-het.html.]

 

Lý Hiểu Hồng thắng kiện.

 

Tài sản bị chuyển trái phép sẽ được truy thu.

 

Toàn bộ nợ nần do không biết và không đồng ý => thuộc về Chu Kiến Nghiệp.

 

—----

 

Sau ly hôn, Lý Hiểu Hồng không đến công ty mẹ tôi làm, mà chuyển hẳn vào Tam Á.

 

Bà nói:

 

“Đó sẽ là hành trình tái sinh của dì.”

 

—------

 

Còn tôi, cũng chính thức khởi kiện ly hôn với Chu Dĩ Tông.

 

Nhưng không suôn sẻ như vụ của Lý Hiểu Hồng, bởi vì Chu Dĩ Tông không phạm lỗi gì rõ ràng nên kiên quyết không chịu ly hôn.

 

Thậm chí hôm ra tòa, còn ôm hoa đến cầu xin tôi quay về.

 

Tôi nhìn người đàn ông gầy rộc, mặt bầm tím, râu ria lởm chởm ngồi ở ghế bị cáo — chỉ thấy buồn nôn.

 

Tôi giận mình vì từng mù quáng.

 

Giận mình vì từng quá khát khao được cưới.

 

Giờ nghĩ lại, có không lấy chồng cả đời cũng chẳng sao.

 

Thà bị hối thúc cưới cả đời, còn hơn sống như Lý Hiểu Hồng trước đây.

 

Phiên tòa đầu không xử được ly hôn.

 

Ra khỏi tòa, tôi đạp nát bó hoa hắn tặng — rõ ràng tuyên bố với hắn rằng:

 

"Dù có khó khăn thế nào, tôi nhất định phải ly hôn với một kẻ thối nát từ gene như anh!"

 

Tôi cày ngày cày đêm nghiên cứu luật, chỉ chờ đến phiên phúc thẩm.

 

Nhưng chưa tới ngày đó thì...

 

Tôi nhận được... giấy báo tử của Chu Dĩ Tông.

 

Tai nạn xe, c.h.ế.t tại chỗ.

 

Tưởng chỉ là tai nạn bình thường.

 

Ai ngờ nhân viên bảo hiểm phát hiện ra bất thường:

 

Trước khi chết, Chu Dĩ Tông có nhiều gói bảo hiểm lớn mới mở.

 

Người thụ hưởng duy nhất: Chu Kiến Nghiệp.

 

Cuối cùng, cảnh sát kết luận:

 

Sau khi thua kiện và phải trả 5 triệu cho Lý Hiểu Hồng, Chu Kiến Nghiệp bị Vương Khiết đá.

 

Để lấy lòng "người đẹp", và có tiền nuôi con riêng, lão đã g.i.ế.c con ruột để lĩnh bảo hiểm.

 

Nhưng không ngờ — lưới trời lồng lộng, tuy thưa mà khó thoát.

 

—-------------

 

Chu Kiến Nghiệp bị tuyên tử hình.

 

Hôm trước ngày hành hình, Lý Hiểu Hồng bảo tôi dẫn bà đến nhà giam.

 

Tôi thấy một Chu Kiến Nghiệp khóc không ra hơi, cầu xin bà ký giấy tha thứ để giảm án.

 

"Xin em cho anh sống lần nữa…"

 

Lý Hiểu Hồng lạnh lùng phủi tay:

 

“Không. Tôi đến đây là để xem ông thảm hại đến mức nào.”

 

“Tiện thể báo cho biết, con trai riêng của ông bị động kinh, Vương Khiết đã bỏ nó mà theo một lão già khác.”

 

“Mà bị vợ cả của ông ta lái xe tông phải, giờ nằm liệt như cây trong chậu.”

 

“Thằng con thì vào trại mồ côi.”

 

“Cô ta bỏ ông, ông cũng nhận được báo ứng, thế nào, sướng chưa?”

 

Nói xong, mặc kệ gương mặt xanh lét vì giận của ông ta, Lý Hiểu Hồng dứt khoát cúp máy.

 

Ra khỏi trại giam, tôi để ý thấy bà xách một chiếc túi Lady Dior ba ngăn.

 

Dù không đắt đỏ, nhưng tôi biết bà trước đây không bao giờ dám mua.

 

Bà giờ đã khác xưa.

 

Không chỉ ăn mặc khí chất, mà thần thái cũng thay đổi hoàn toàn.

 

Dù đã gần 60 tuổi, bà ấy như tỏa sáng từ trong ra ngoài.

 

Thấy tôi nhìn mình, bà ngượng ngùng cười:

 

"Ra ngoài dì tham gia nhóm du lịch người lớn tuổi, xem cách người ta sống mới thấy trước đây mình sai quá."

 

"Lúc ấy dì là con gái, là mẹ, là vợ... chỉ không phải là chính mình."

 

"Nhưng giờ thì khác rồi. dì sống cho bản thân dì !"

 

"À, dì mới mua xe RV, định đi vòng quanh đất nước. Đi cùng không?"

 

Tôi cười rơi nước mắt, gật đầu:

 

"Đi!"

 

HẾT.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận