Lá Thư Giới Thiệu Và Bạch Nguyệt Quang
Chương 8
14.
Tôi như ý nguyện đến kinh thành học đại học, thậm chí còn bái một vị tiền bối có uy tín trong giới vật lý mà kiếp trước Cố Thanh Sơn khao khát cũng không với tới làm thầy.
Kiếp trước, tôi chưa từng nghĩ rằng có một ngày mình cũng sẽ giống như Cố Thanh Sơn, vào đại học, chuyên tâm nghiên cứu học thuật, tỏa sáng rực rỡ.
Bây giờ khác xưa rồi, tôi đã hoàn toàn thay đổi.
Tôi trở thành người cùng thầy giáo lao đầu vào biển khoa học, quên cả thời gian.
Về sau này của Cố Thanh Sơn và Tống Ngọc, tôi cũng nghe ngóng được đôi chút.
Hai người họ học trường cao đẳng ở cùng một thành phố, yêu đương mặn nồng vài năm, đến khi tốt nghiệp thì kết hôn. Nhưng chưa được hai năm, Tống Ngọc đã bỏ đi.
Nguyên nhân rất đơn giản, vì không có tiền.
Kiếp trước, Cố Thanh Sơn thành công, vừa kiếm được tiền lại có địa vị, Tống Ngọc đương nhiên cam tâm tình nguyện làm hồng nhan tri kỷ của anh ta mấy chục năm.
Nhưng bây giờ, công việc Cố Thanh Sơn được phân sau khi tốt nghiệp chỉ là một công việc lương chết, Tống Ngọc nhịn hết lần này đến lần khác, cuối cùng vẫn không chịu nổi cuộc sống khổ cực, liền bỏ theo một người làm ăn giàu có.
Cố Thanh Sơn tức giận, trên đường đi tìm Tống Ngọc tính sổ thì bị xe buýt đâm.
Nghe nói sau khi tỉnh lại sau tai nạn, anh ta trở nên lảm nhảm, tinh thần cũng không được bình thường.
Nhưng những chuyện này, tôi chỉ nghe thoáng qua, không để tâm lắm.
Cho đến khi Cố Thanh Sơn xuất hiện trước mặt tôi.
"Tần Thạch." Anh ta dùng ánh mắt kỳ lạ, nhìn chằm chằm vào tôi.