Lá Thư Giới Thiệu Và Bạch Nguyệt Quang
Chương 6
11
Một tháng trôi qua quá nhanh, thời gian cứ thế vội vã trôi đi sau mấy chục lần mặt trời mặt trăng luân chuyển.
Có lẽ, những ngày tháng nỗ lực luôn vừa gian nan vừa ngắn ngủi.
Ngày thi đại học đến, tôi khoác lên mình ánh bình minh nhàn nhạt rồi bước ra khỏi nhà.
Đề thi dễ hơn tôi tưởng tượng, tôi làm bài rất suôn sẻ.
Khi nhìn thấy đề bài môn Văn, tôi khựng lại.
"Khoa học có gian nan, quyết tâm ắt vượt qua."
Đây là một đề bài về sự tiến bộ của khoa học kỹ thuật. Tôi suy nghĩ một lát rồi viết một mạch, trong bài toàn là những miêu tả và hình dung của tôi về xã hội tương lai. Giữa hư và thực, dường như tôi đã viết ra cả thế giới mà mình từng thấy.
Lúc đó, tôi cũng không thể ngờ rằng hai chữ "khoa học" sẽ gắn liền với cả cuộc đời mình.
Những ngày chờ đợi kết quả thi càng thêm dài đằng đẵng.
Mọi người đều rất do dự khi phải tự ước lượng điểm và điền nguyện vọng, không ai dám vội vàng quyết định.
Tôi xem bảng nguyện vọng của Cố Thanh Sơn, nguyện vọng đầu tiên của anh ta là trường đại học được giới thiệu trong thư, Tống Ngọc cũng chọn một trường ở cùng thành phố với anh ta.
Tôi suy nghĩ rất lâu rồi quyết định chọn một trường đại học ở kinh thành.
Đã muốn bay thì phải bay đến nơi xa nhất.
Cuối tháng Giêng, vào lúc lạnh nhất, kết quả thi cũng có.
Bảng điểm được niêm yết ở công xã, mọi người còn chưa kịp đến xem thì đã có người gõ chiêng đánh trống chạy tới.
Đó là lãnh đạo và cán bộ của phòng giáo dục huyện.
Vị lãnh đạo tươi cười nói với đại đội trưởng của chúng tôi: "Chúc mừng đại đội trưởng Vương, đại đội của các anh giỏi quá! Lần thi đại học này đã có một người đỗ thủ khoa đấy!"
"Thủ... Thủ khoa?"
Đại đội trưởng ngơ ngác, những người khác cũng đều ngơ ngác theo.
"Anh Thanh Sơn, anh là Trạng nguyên đó!" Tống Ngọc hét lên đầu tiên, "Anh giỏi quá đi!"