Lá Thư Giới Thiệu Và Bạch Nguyệt Quang

Chương 2

03

 

Tối đến, Cố Thanh Sơn gõ cửa.

 

"Tiểu Thạch, anh vừa đến tìm em, sao em lại không có ở đây?" Anh ta giải thích, "Chiều anh đưa Tống Ngọc đến trạm xá, người cô ấy không khỏe, không có gì khác đâu, em đừng nghĩ nhiều."

 

"Vâng."

 

"Tan làm em đã đến công xã hỏi chuyện thư rồi." Tôi cố ý nói.

 

Quả nhiên, mắt Cố Thanh Sơn sáng lên.

 

"Sao rồi? Chắc sắp đến rồi chứ?" Anh ta trông mong hỏi.

 

Tôi không đổi sắc mặt, "Vẫn chưa, tổ chức nói đây không phải chuyện nhỏ, không nhanh vậy được."

 

"Vậy à." Cố Thanh Sơn có chút thất vọng, nhưng nhanh chóng lấy lại tinh thần, "Không sao, dù sao chúng ta cũng sắp cưới rồi, đến lúc đó coi như song hỷ lâm môn."

 

Trong lòng tôi không nhịn được cười, đó đâu phải song hỷ lâm môn, ngày thứ hai sau khi cưới, khi tin tức khôi phục thi đại học được công bố, vẻ mặt đặc sắc của Cố Thanh Sơn, cả đời này tôi cũng không quên được.

 

"Mẹ anh nói, mùng tám tháng sau là ngày tốt, chúng ta cưới vào ngày đó nhé?" Cố Thanh Sơn hỏi tôi.

 

Vẫn là thời gian như kiếp trước.

 

Tôi nghĩ ngợi, cười nói: "Hay là mùng mười đi? Em thích số mười, thập toàn thập mỹ."

 

"Cũng được." Cố Thanh Sơn không nghĩ nhiều, gật đầu đồng ý, "Vậy anh về nói với mẹ một tiếng."

 

"Vâng." Tôi gật đầu.

 

"Được, Tiểu Thạch, anh không nói chuyện với em nữa, anh phải đi trông kho lúa."

 

Kho lúa chứa đủ loại nông cụ và lương thực thu hoạch được, là tài sản quý giá nhất của cả đại đội, mỗi tối đều phải có người trông coi, công việc này vất vả, người bình thường không muốn làm, nhưng được nhiều công điểm, nên Cố Thanh Sơn mới nhận.

 

Hiện tại anh ta đang tích lũy tiền lên đại học cho mình.

 

Tôi cười tiễn Cố Thanh Sơn rời đi, sau đó vào nhà, lục trong ngăn kéo lấy ra những mảnh giấy vụn, rồi lấy một tờ giấy mới, so chữ trên mảnh giấy vụn mà viết lại một lần.

 

Đến ngày mùng chín, khi tin khôi phục thi đại học được công bố, tôi cũng sẽ đưa lá "thư giới thiệu" này cho anh ta.

 

Tôi cũng muốn xem, đến lúc đó Cố Thanh Sơn sẽ lựa chọn như thế nào?

 

Chẳng phải anh ta đang hối hận sao? Lần này, tôi cho anh ta cơ hội lựa chọn.

 

Tôi cầm bút, khoanh tròn ngày mùng chín trên tờ lịch.

 

04

 

Tôi lôi cuốn sách giáo khoa cũ kỹ dưới đáy hòm ra, bắt đầu học một cách say sưa như người c.h.ế.t đói.

 

Kiếp trước, sau khi Cố Thanh Sơn lên đại học, ở lại trường làm giảng viên, cuộc đời thuận buồm xuôi gió, công thành danh toại. Anh ta chê tôi không có học thức, sợ mất mặt nên chưa bao giờ dẫn tôi đến gặp đồng nghiệp hay học sinh của anh ta. Ngay cả khi có khách đến nhà, anh ta cũng chỉ bảo tôi nấu nướng xong thì ở trong phòng, đừng ra ngoài.

Bạn cần đăng nhập để bình luận