Kiếp Này, Mấy Người Tự Lo Liệu Đi!

Chương 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

07

 

Tôi biết Lâm Du Du thích tiền còn anh tôi muốn sự mới mẻ và sắc đẹp.

 

Anh ta rất muốn có con trai nhưng trong lòng anh ta rất rõ trong túi mình có bao nhiêu tiền.

 

Số tiền này của anh ta cũng chỉ đủ để tự mình làm vài việc vặt rồi nuôi tiểu tam.

 

Cho nên ở bên ngoài anh ta rất cẩn thận, mỗi lần đều chuẩn bị tốt một vài cái áo mưa nhỏ.

 

Lần này tôi phải đẩy mạnh mọi chuyện hơn.

 

Tôi và Phương Chí Minh chia nhau hành động.

 

Tôi đi tìm tiểu tam làm giao dịch.

 

Anh ấy đi thu xếp cho sư phụ nói bừa.

 

“Lâm Du Du, tôi biết cô thật lòng yêu anh trai tôi. Tôi đi thẳng vào vấn đề luôn, bây giờ tôi vô cùng chán ghét chị dâu của tôi.”

 

"Trong nhà chúng tôi đều muốn có con trai mà chị ta lại sinh con gái ra, tính tình thì khôn ngoan nhưng lại rất lười biếng, cả nhà chúng tôi đã chịu đựng đủ từ lâu rồi."

 

"Căn nhà bây giờ do anh trai tôi đứng tên sau này tôi không tranh được chút gia sản nào cả. tôi còn là người theo chủ nghĩa không kết hôn, nếu như cô có thể thuận lợi sinh cho anh trai tôi một đứa con trai thì tôi sẽ coi nó như con ruột của mình, về sau tất cả mọi thứ trong nhà đều là cửa mẹ con hai người."

 

“Chỉ có điều, tôi muốn nhờ chị dâu Du Du giúp tôi một việc, tôi bảo đảm cô có thể thuận lợi gả vào nhà tôi.”

 

Lâm Du Du vừa nghe thấy tiền thì hai mắt lập tức mở to ra.

 

Nhưng cô ta vẫn giả vờ nghiêm túc nhìn tôi:

 

“Tôi không quan tâm đến tiền, tôi yêu anh ấy thật lòng, tôi chỉ muốn có một gia đình với anh ấy."

 

“Em gái à, không ngờ em lại hiểu rõ lòng người như vậy. Em muốn chị làm như thế nào? Cứ việc nói đi.”

 

Vì thế, cô ta đã làm theo yêu cầu của tôi, dẫn anh tôi đi tìm vị đại sư kia.

 

Đại sư bấm ngón tay tính toán:

 

"Cậu còn trẻ, sau này cậu sẽ có một đứa con trai, đáng tiếc, cậu chỉ có thể có một đứa con nối dõi, nếu không chúng sẽ cướp đoạt vận may của nhau."

 

“Bây giờ nữ chủ nhân trong nhà cậu đang cạn kiệt sức lực và sẽ gặp tai hoạ đẫm máu. Nhưng tuổi thọ của cô ấy chưa hết, trước khi c.h.ế.t còn có thể mang đến một ít tiền vào trong nhà, cứ để cô ta sống ở trong nhà là được.”

 

Sở dĩ tôi biết chuyện Triệu Tú Phương mua bảo hiểm là bởi vì số tiền kia đều là tôi giao cho chị ta.

 

Triệu Tú Phương luôn lấy cháu gái làm cái cớ để đòi tiền tôi.

 

Kiếp trước tôi mềm lòng, loại bảo hiểm nào cũng đưa cho chị ta.

 

Lần này, tất cả nước sông sẽ đổ ra biển, toàn bộ tiền đều phải trở lại trong tay tôi.

 

08

 

Sau khi Triệu Tú Phương tàn phế thì chị ta đã bị họ bỏ mặc để tự sinh tự diệt.

 

Lâm Du Du quang minh chính đại bước vào nhà.

 

Cô ta vào ở trong nhà chính thức bắt đầu chuẩn bị mang thai.

 

Anh trai tôi tuyên bố với bên ngoài rằng cô ta là bảo mẫu được mời đến để chăm sóc cho Triệu Tú Phương.

 

Hàng xóm láng giềng còn khen anh ta là người có tình có nghĩa, không bỏ vợ.

 

Nhưng thật ra khi đóng cánh cửa lại, anh ta và Lâm Du Du ở nhà quang minh chính đại cày cấy tạo con.

 

Ngày nào mẹ tôi cũng đi chơi mạt chược, thầm mong sớm ngày ôm cháu.

 

Mỗi ngày đều cho anh trai tôi đủ không gian và thời gian để phát huy khả năng của mình.

 

Triệu Tú Phương bị bỏ lại ở WC, căn phòng ban đầu của chị ta đã có chủ nhân mới.

 

Ban ngày ở trong nhà luôn tràn ngập những âm thanh phóng đãng.

 

Cho dù chị ta có nghe được động tĩnh thì chẳng làm được gì

 

Nhưng chỉ bằng tai nghe thôi thì sao được chứ.

 

Tôi phải làm cho Triệu Tú Phương thấy được sự ghê tởm đó.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.net.vn/kiep-nay-may-nguoi-tu-lo-lieu-di/chuong-5.html.]

 

Vì thế tôi quyết định trở về nhà thăm Triệu Tú Phương một chút.

 

Tôi mang tổ yến, vitamin B11, hải sâm về nhà.

 

Nhân cơ hội này tôi kéo anh trai sang một bên: "Anh, em đều hiểu hết rồi. Chuyện của Lâm Du Du, em đều hiểu hết rồi.”

 

“Chờ chị dâu mới sinh cháu trai cho em, tương lai tất cả những gì em có đều là của thằng bé cả. Những thuốc bổ này đều là tấm lòng của em dành cho chị dâu mới.”

 

"Chờ sau khi cháu trai sinh ra, em sẽ tặng cho thằng bé một dây chuyền khóa vàng và một bao lì xì thật lớn."

 

“Nhưng dù sao Triệu Tú Phương cũng là người nhà của chúng ta, em sẽ thường xuyên đến đây để dẫn chị ta ra ngoài đi dạo một chút, để cho hàng xóm nhìn thấy rồi còn nói tốt về nhà chúng ta nữa chứ.”

 

Anh tôi thấy tôi xách một túi quà lớn chứa đầy những món đồ quý giá.

 

Hơn nữa vừa rồi tôi mới cho anh ta ăn một miếng bánh nướng nóng hầm hập, anh ta lập tức vui vẻ ra mặt, khen tôi hiểu chuyện.

 

Sau đó bảo tôi dẫn Triệu Tú Phương ra ngoài phơi nắng.

 

Tôi đẩy xe lăn, dẫn chị ta đi dạo một vòng quanh tiểu khu.

 

Việc làm này của tôi đều nhận được sự khen ngợi của mọi người.

 

Tôi dẫn chị ta đến công viên ngồi một lúc, giả vờ lau vài giọt nước mắt:

 

"Chị dâu, em biết chị rất đau lòng, chị cũng biết đấy Đình Đình là cháu gái ruột em thương nhất."

 

"Nhưng con bé vừa mới đi, anh trai em đã... Ai da, anh ấy vẫn muốn có con trai, em cũng không hiểu tại sao hết lần này tới lần khác lại là con trai chứ?"

 

“Lâm Du Du và anh trai em luôn liếc mắt đưa tình qua lại với nhau, em dẫn chị ra ngoài vì muốn chị yên tĩnh hơn một chút. Ở trong nhà này, trừ em ra, không ai nghĩ đến cảm nhận của chị cả.”

 

“Ai da…”

 

Trước khi về nhà, tôi kiểm tra camera.

 

Xác nhận rằng một cảnh buồn nôn đang xảy ra trong nhà.

 

Tôi cố ý đưa Triệu Tú Phương về nhà vào ngay lúc họ đang vui vẻ nhất.

 

Ngay từ đầu đã có vài lần như vậy rồi, tôi và Triệu Tú Phương vừa về đến cửa nhà, người anh trai tôi còn đầy mồ hôi lấy quần áo lên mặt vào rồi đi ra nhìn một cái.

 

Dần dần, anh ta và Lâm Du Du cũng không còn ngại nữa.

 

Không bao lâu sau đó, Lâm Du Du đã thành công mang thai.

 

Bởi vì có lời khẳng định của đại sư, họ tin tưởng chắc chắn rằng đứa bé là con trai.

 

Lâm Du Du bắt đầu hất cằm sai khiến đủ thứ trong nhà.

 

Mẹ tôi nể tình đứa bé trong bụng, cũng tìm mọi cách khen ngợi Lâm Du Du.

 

Nhưng sống lâu dưới một mái nhà, mâu thuẫn mẹ chồng nàng dâu vẫn luôn tồn tại.

 

Mẹ tôi và Lâm Du Du luôn vì những chuyện nhỏ nhặt như lông gà vỏ tỏi mà cãi nhau.

 

Có đôi khi là do đồ ăn làm quá mặn, có đôi khi là do nước quá nóng, thậm chí có đôi khi còn do quần áo giặt bị phai màu.

 

Lâm Du Du chỉ vào mặt mẹ tôi chửi ầm lên.

 

Mẹ tôi cảm thấy oan ức nhưng không dám đắc tội với người phụ nữ đang mang thai cháu ruột của bà ta.

 

Bà ta đành phải chạy đến phòng Triệu Tú Phương rồi đánh người tàn tật đó mấy cước thì mới phát tiết được cảm xúc.

 

Lúc Lâm Du Du không có việc gì làm thì đi mắng Triệu Tú Phương, sau đó lại tát chị ta mấy cái.

 

Còn nhổ nước bọt vào cơm thiu cho chị ta ăn.

 

Tôi thấy tất cả những điều này thông qua camera giám sát, tôi chỉ cảm thấy cực kỳ sảng khoái.

 

Nhưng rồi một ngày.

 

Tôi đột nhiên chú ý tới ngón tay hơi run rẩy của Triệu Tú Phương.

 

Đôi khi chị ta sẽ rơi nước mắt.

 

Không qua được vài ngày, bàn tay của chị ta đã bắt đầu siết chặt lại.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận