Kiếp Này, Mấy Người Tự Lo Liệu Đi!

Chương 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

04

 

Ngày hôm sau, tôi kiểm tra camera giám sát.

 

Lý Đình Đình vẫn còn đang ngủ, chưa tỉnh lại.

 

Mấy ngày gần đây con bé uống không ít mật ong rừng, đi tiểu cũng ít rồi ngủ say như chết.

 

Triệu Tú Phương không biết tử thần đã tới còn khoe khoang trong nhóm bạn bè:

 

[Con tôi uống mật ong xong rất ngoan, ngủ sâu, đi tiểu ít, người làm mẹ như tôi bớt phiền não.]

 

Thật ra Lý Đình Đình đã bị dị ứng nặng.

 

Hơn nữa nếu như con bé đã bị nhiễm vi khuẩn Lactobacillus botulinum, có lẽ con bé đang bị sốc chứ không phải đang ngủ.

 

Tôi biết rất rõ, nếu đứa bé bị đau đầu hoặc sốt.

 

Như vậy tôi phải trả tiền cố gắng hết sức để cứu con bé rồi cuối cùng cái nồi này cũng do tôi cõng.

 

Chỉ cần ở trong nhà đó, tất cả mọi thứ xấu đều là do tôi mà ra

 

Tôi nhắn tin cho mẹ tôi:

 

[Mẹ, gần đây luận văn của con phải gấp, mấy ngày nay sẽ không về.]

 

Tôi mượn cớ bận rộn nghiên cứu khoa học nên không thể thường xuyên liên lạc, sau đó lập tức tắt điện thoại.

 

Trong lòng tôi cũng đã có kế sách đối phó nhưng tôi cần Phương Chí Minh giúp tôi xử lý.

 

Chúng tôi lập tức chia nhau và hành động ngay.

 

Một tuần sau đó tôi đã nhận được tin nhắn cháu gái tôi đã chết.

 

Trong lúc đó tôi luôn tắt điện thoại nên không nhận được điện thoại ở nhà.

 

Anh tôi gửi tin nhắn thông báo cho tôi đi dự đám tang cháu gái.

 

Giọng điệu của anh tôi rất bình tĩnh, cho dù anh ta thông báo qua tin nhắn thì tôi cũng cảm thấy kỳ lạ.

 

Theo lý mà nói, anh trai của tôi nên mắng tôi một trận, bất kể chuyện đó có phải của tôi hay không.

 

Sau đó tức giận đến mức dậm chân điên cuồng nhắn tin oanh tạc điện thoại tôi cho dù tôi có đang bận việc gì anh ta cũng mặc kệ.

 

Nhưng tôi thấy tin nhắn này là tối hôm qua mới gửi, gửi xong anh ta cũng không gọi điện đến.

 

Mẹ tôi và chị dâu đã ngừng liên lạc với tôi vào ba ngày trước.

 

Chắc chắn có âm mưu gì đó ở trong này.

 

05

 

Tôi đi dự đám tang của Lý Đình Đình.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.net.vn/kiep-nay-may-nguoi-tu-lo-lieu-di/chuong-3.html.]

Ở đó chẳng có tiếng gào khóc như trong tưởng tượng của tôi, cũng không thấy bóng dáng Triệu Tú Phương đâu.

 

Ngược lại mẹ và anh trai tôi đang mỉm cười nhận tiền và đáp lễ.

 

Tôi giả vờ nghi ngờ, nhỏ giọng hỏi mẹ: "Mẹ, chị dâu đâu?"

 

“Nha đầu c.h.ế.t tiệt, con còn biết trở về à?”

 

“Chị dâu con ở bên kia, ai da, làm xong việc rồi về nhà nói sau, dù sao người cũng đã phế rồi.”

 

Triệu Tú Phương ngồi ở trên xe lăn trong gốc.

 

Ánh mắt trống rỗng, tứ chi đã bị liệt, mái tóc đã trắng bệch sau mấy đêm.

 

Mà có một người phụ nữ đứng trong đám đông rất nổi bật, có vẻ cô ta lớn hơn tôi một chút.

 

Cô ta giống như một nữ chủ nhân, tiếp khách tiễn khách, khoa tay múa chân liên tục.

 

Cô ta là Lâm Du Du, kiếp trước tôi đã biết anh tôi có mối quan hệ bất chính với cô ta.

 

Nhưng khi đó tôi cũng mắt nhắm mắt mở cho qua nhưng lần này họ lại trực tiếp công khai.

 

Tôi nhướng mày nhìn cô ta, cô ta cũng đắc ý nhếch khóe miệng lên.

 

Tôi giả vờ như đang giúp đỡ lo hậu sự cho cháu gái sau đó đi cùng họ trở về nhà.

 

Lâm Du Du cũng theo về, cô ta vẫn luôn ở bên cạnh anh trai tôi.

 

“Tiểu Khiết à, đây là bảo mẫu của chúng ta, mẹ đặc biệt thuê về để chăm sóc chị dâu con.”

 

Tôi nhìn Lâm Du Du, ý vị thâm trường gật đầu: "Xin chào, sau này chuyện trong nhà, phiền cô lo lắng nhiều rồi."

 

“Gần đây tôi khá bận, không có cách nào trở về nhà thường xuyên được, cô có cần gì thì cứ liên hệ với tôi.”

 

Nhìn tôi lịch sự với tiểu tam như thế, mẹ và anh trai tôi cũng thở phào nhẹ nhõm.

 

Tôi lại giả vờ nhìn chị dâu với vẻ mặt hoang mang và đau lòng.

 

“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì với chị vậy? Sao lại thành ra như thế này?”

 

Mẹ tôi thở dài: "Ai da, Đình Đình c.h.ế.t rồi, Tú Phương nghĩ không thông.”

 

“Chúng ta cũng cố gắng hết sức để chạy chữa nhưng bác sĩ nói người đã bị liệt rồi.”

 

Anh tôi cũng đứng ở bên cạnh rơi ra những giọt nước mắt cá sấu.

 

Mặc dù ở bên ngoài trong tôi có vẻ đau lòng nhưng trong lòng tôi lại đang cười nhạo.

 

Hừ, mấy người cho rằng tôi không biết được việc làm độc ác của mẹ con hai người sao?

 

Thật ra thì chuyện xảy ra mấy ngày gần đây tôi đều nhìn thấy rất rõ từ camera.

 

 

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận