Không khuất phục trước số mệnh
Chương 15. Chọn sự nghiệp?
Người tổ chức cuộc gặp kêu gọi đầu tư này chính là vị Tổng Giám đốc bí ẩn mang tên Cố Lãnh Đình.
Tôi hẹn gặp nhiều lần nhưng anh ta không đồng ý.
Cho đến khi tôi nhắc tới cô em gái Lâm Kỳ của mình, đúng hơn là nói ra ân oán giữa mình với cô ả.
Cuối cùng tôi cũng có được cuộc hẹn kéo dài 20 phút.
Quả nhiên Cố Lãnh Đình là kiểu người thường được nhắc tới trong truyền thuyết, “khí thế to lớn”, “chỉ cần giơ tay nhấc chân cũng toát ra vẻ tinh anh cao quý, “quyền thế lớn đến độ chỉ cần nhích cổ tay một chút thôi là có thể bóp ch3t một người rồi”.
Người nọ hất cằm, kiêu căng nhìn tôi.
“Cô Lâm này, coi như cô dùng em gái mình để đổi lấy 20 phút gặp tôi thì tôi cũng thấy rằng giữa chúng ta chả có gì hay ho để nói cả.”
Tôi cười đáp rằng: “Tổng Giám đốc Cố, bọn họ đều nói tôi bắt nạt em gái của mình.”
Cố Lãnh Đình hơi khựng lại, anh ta nhìn chằm chằm vào tôi.
“Tôi biết rõ mình chẳng làm gì cả, nhưng kỳ lạ là tất cả đàn ông xung quanh đều đứng ra bảo vệ cho Lâm Kỳ, toàn tâm toàn ý tin tưởng cô ta. Tôi rất lo, Tổng Giám đốc Cố ạ, tôi lo anh cũng đang trong tình trạng như vậy.”
Rõ ràng người kia đã bắt đầu tức giận, “Cô dám suy đoán về tôi à?”
Tôi lắc đầu: “Tôi chỉ khuyên anh nên chọn sự nghiệp thôi.”
Nhớ tới kết quả của Tưởng Thư Hoài và Lục Chiêu, tôi lại nói thêm một câu: “Tránh sau này ăn bờ ngủ bụi rồi hối hận.”
Người kia cười xùy, “Tại sao chọn cô chính là chọn sự nghiệp?”