Không khuất phục trước số mệnh

Chương 12. Số mệnh đứng về phía ai?

Khi lên nhận giải thưởng, Bùi Thần đã nói thế này: “Nếu đạn b.o.m rơi xuống không đủ để đánh thẳng vào linh hồn bạn, vậy thì viên đạn được hóa thân thành đôi mắt trong sáng của đứa bé thì sao?”

Có hàng ngàn đứa bé như vậy trong chiến tranh.

 

Bùi Thần chụp rất nhiều, lần nào anh cũng gửi cho tôi xem.

Đôi khi tôi sẽ lựa ra một vài tấm hình để anh đóng góp cho mấy tờ báo và trang web.

Có một ngày, tôi thấy Bùi Thần viết một dòng chữ ở bên phải phía sau một tấm hình.

Nét chữ vội vã nhưng lực bút lại rất kiên định.

If your pictures aren’t good enough,

You aren’t close enough.

“Nếu hình bạn chụp chưa đủ đẹp, chứng tỏ khoảng cách của bạn chưa đủ gần.”

Đây có lẽ là lẽ sống của những người luôn sẵn sàng dâng hiến cả sinh mạng như Bùi Thần.

 

 

Năm thứ năm từ khi rời khỏi cố hương, cuối cùng công ty của chúng tôi đã đi vào quỹ đạo.

Tác phẩm thiết kế của tôi đã đạt được một giải thưởng vô cùng giá trị ở nước ngoài.

 

Rốt cuộc số mệnh cũng đứng về phía tôi rồi.

Tôi đứng trên bờ biển lắng nghe tiếng sóng và đón chào những tia nắng đầu tiên trong ngày dần ló dạng.

Tôi không tìm được Bùi Thần.

Đã rất lâu rồi anh chưa liên lạc với tôi, suốt một năm trời tôi chẳng có tin tức từ anh.

Nhiếp ảnh gia chiến trường là vậy, có thể ngày hôm trước vẫn đang cười nói vui vẻ, nhưng sang hôm sau thì vĩnh viễn bỏ mạng ở nơi chiến trường khắc nghiệt.

Làm sao cũng không thể liên lạc được với Bùi Thần, rất lâu rồi tôi mới lại cảm thấy lo lắng đến vậy.

Bạn cần đăng nhập để bình luận