Hồi Tâm Chuyển Ý

5

Bà quát lên:

 

“Người ta không chê mày ly hôn là tốt lắm rồi mà mày còn chọn lựa! Cứ thế này chẳng ai thèm lấy mày đâu! Nếu mày không lấy được chồng, muốn kéo cả đời theo tao à?!”

 

Cổ họng tôi nghẹn lại, không thể nói được gì, cảm giác như mình sắp kiệt sức.

 

Cứ như thế không thể nói chuyện được với bà.

 

Bà không nghe vào một chữ nào, những quan niệm cũ kỹ đã ăn sâu vào xương tủy của bà.

 

Cho dù có là con ruột của bà thì cũng phải nhượng bộ.

 

Tôi chẳng thèm tiếp tục thu dọn hành lý nữa, tất cả đồ đạc tôi vứt vào phòng mình và đóng cửa lại.

 

“Tôi không muốn làm gánh nặng cho bà, vài ngày nữa tôi sẽ dọn ra ngoài.”

 

Ngoài cửa có tiếng xe lăn lạch cạch, sau đó là tiếng đập cửa dữ dội.

 

Mẹ tôi tức giận mắng tôi, nói tôi đã bắt đầu “cứng cáp”, bắt đầu làm trái ý bà.

 

Bà nói:

 

“Ra ngoài thì cũng phải đi xem mắt! Mày ly hôn rồi đã khiến tao mất mặt lắm rồi, còn muốn làm tao không dám ngẩng mặt lên với hàng xóm à?!”

 

“Thằng nhỏ nhà họ Hứa ấy có gì không tốt đâu, đừng nghe mấy người khác nói bậy, tao là mẹ mày, sao lại hại mày được…”

 

Tôi lấy tai nghe, bịt tai lại, không muốn nghe thêm gì nữa.

 

Sau đó tôi tìm kiếm nhà cho thuê trên điện thoại.

 

Cái nhà này vẫn như xưa, càng ở lâu càng khiến tôi cảm thấy ngột ngạt.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận