Hoa khôi là giả , Trà Xanh là thật

Chương 4

5

Hứa Thiến Thiến đã cầu xin Tống Kiều Vân trả tiền chiêu đãi.

Hứa Thiến Thiến bĩu môi, chạm vào n.g.ự.c Tống Kiều Vân: "Anh Kiều Vân, giúp em với! Em không đủ khả năng để mời nhiều người như vậy."

Tống Kiều Vân vừa thưởng thức vừa an ủi Hứa Thiến Thiến: "Đừng lo lắng, chuyện này giao cho anh. Em đi theo anh, chỉ cần phục vụ anh thật tốt. Còn lại anh sẽ lo cho em."

Nụ cười trên mặt Hứa Thiến Thiến càng sâu hơn, cô ả ôm chặt Tống Kiều vân và tâng bốc: "Anh Kiều Vân, thật tuyệt khi có anh, anh thật tuyệt vời."

Khen ngợi về  năng lực của đàn ông là lời khen tốt nhất dành cho họ.

Ngày thường, tôi chưa bao giờ khen ngợi Tống Kiều Vân, không phải là tôi không thích khen ngợi người khác, nhưng ở khía cạnh nào đó Tống Kiều Vân cũng không đáng được khen ngợi.

Tống Kiều Vân rất vui mừng trước lời khen ngợi của Hứa Thiến Thiến, hắn càng hài lòng hơn khi nhìn vào mắt cô ta.

Hắn bị thu hút bởi Hứa Thiến Thiên, người hết lòng dựa dẫm vào mình.

Tống Kiều Vân thở dài nói: "Hôm nay anh đã biết thế nào là tình yêu thật sự. Bảo bối à, em so với Lý Hành Nhược tốt hơn rất nhiều."

Khi nhắc đến tôi, ánh mắt hắn đầy vẻ chán ghét.

"Vậy sau này nhớ xin tiền cô ấy rồi cho em nhé." Hứa Thiến Thiến thúc giục Tống Kiều Vân.

Tống Kiều Vân gật đầu, mím môi nói: "Hiện tại, cô ta cũng chỉ đáng giá chừng này."

Tôi và Tiểu Ngư đứng cách đó không xa, có thể nhìn thấy rõ bộ dáng xấu xí của hắn.

Răng của Tiểu Ngư nghiến chặt đến nỗi gần như bị gãy, cô ấy chỉ hận không thể bước tới và cho tên kia một cái tát.

Tôi ngăn cô ấy lại, cười khẩy nói: "Tiểu Ngư, anh ta muốn dùng tớ làm máy ATM thì còn phải xem tớ có đồng ý hay không."

Bạn cần đăng nhập để bình luận