Hoa khôi là giả , Trà Xanh là thật
Chương 2
Lúc này, điện thoại di động của Tống Kiều Vân bắt đầu thường xuyên hiện lên tin nhắn, sau đó là các cuộc điện thoại.
Tôi và Tiểu Ngư đều nhìn.
Anh ta sợ đến mức vội vàng che điện thoại lại, lúng túng giải thích: “Anh ra ngoài chút nhé.”
Tôi cau mày. Tống Kiều Vân thường chẳng bao giờ tế nhị khi đi nghe điện thoại, dù có đoạt được giải thưởng tầm thường thì giọng nói của anh ấy cũng to đến mức ước gì cả thế giới có thể nghe thấy anh ta đang khoe khoang.
Tiểu Ngư vốn nhạy cảm và có thể dễ dàng phát hiện được cảm xúc của người khác.
Cô ấy liếc nhìn tôi và thận trọng nói: "Hành Nhược, Tống Kiều Vân hình như có gì lén lút ấy."
Tôi không thể chịu được ngờ vực nên ngay lập tức muốn ra ngoài tìm hiểu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận