Hận

Chương 5

10

Bốn năm sau, công chúa lại mang thai, nàng ta rất vui, cưỡi ngựa quý, xe thơm vô cùng kiêu ngạo trở về cung, mãi đến tối mới về.

Xe ngựa lúc đi trống không, lúc về lại chất đầy vàng bạc châu báu.

Nàng ta đắc ý nghênh ngang vào cửa, giống như một con công xòe đuôi sặc sỡ.

Nàng ta thấy ta đang ôn sách, liền đạp một cước vào n.g.ự.c ta, đưa tay ra hung hăng nhấc ta lên, ngón cái và ngón trỏ bóp chặt lấy mặt ta.

Nàng ta lạnh lùng siết chặt lực đạo như muốn bóp c.h.ế.t ta: "Ngươi thật sự giống hệt mẫu thân tiện nhân của ngươi, chướng mắt y hệt nhau."

Ngày thường nàng ta hành hạ ta, thích từ từ mà hành hạ, bây giờ có đứa con này, nàng ta ra tay không còn cố kỵ gì nữa.

Một thị nữ bên cạnh là Bích Lan ngăn nàng ta lại: "Công chúa, mẫu thân của nàng ta làm lỡ dở người và phò mã, lúc đó để cho nàng ta c.h.ế.t quá dễ dàng, bây giờ nghĩ lại thật sự là quá nương tay, cứ giữ cái mạng nhỏ của tiện nhân này từ từ hành hạ, thay mẫu thân nàng ta chuộc tội với người."

Công chúa nới lỏng tay ra một chút, Bích Lan ghé sát tai công chúa thì thầm: "Bây giờ người mới mang thai, phò mã cũng vừa cứu trợ trở về, chẳng bao lâu nữa sẽ được gia quan tấn tước, tiện nhân này c.h.ế.t không đáng tiếc nhưng không thể để nó ảnh hưởng đến vị trí của người trong lòng phò mã, sau này chờ người sinh hạ thế tử, phò mã có con trai, không sợ ngài ấy không chán ghét tiện nhân này."

Công chúa vui vẻ cười, hất ta ra, ném ta xuống đất, nói với ta:

"Tạm tha cho ngươi mấy ngày, sau này sẽ từ từ tính sổ với ngươi."

Nàng ta cẩn thận xoa bụng, trên mặt nở nụ cười ngượng ngùng thỏa mãn, khoa trương rời đi.

Nàng ta không biết đứa con trong bụng nàng ta căn bản không phải là con của cha.

Cha chán ghét nàng ta đến chết, sao có thể chạm vào nàng ta.

Những đêm đó, trong phủ tràn ngập mê hương, ra vào giường chiếu của công chúa là khất cái hay tử tù trong chiếu ngục căn bản không ai biết.

Cha từng ngầm tìm ra mấy tên lưu manh đã từng gian dâm rồi sát hại mẫu thân, bọn chúng quỳ trước mặt cha, cầu xin cha cho một con đường sống.

Bọn chúng nói với cha, công chúa nói với bọn chúng, nữ tử mà bọn chúng phải gian sát là một kĩ nữ hấp hèn, bảo bọn chúng cứ chơi đùa thoải mái.

Cha nghe xong, ngây ngốc ngồi ngẩn người, vậy mà không tức giận, sau khi hoàn hồn, ngược lại còn cười lớn một cách bất thường, miệng không ngừng lẩm bẩm hai chữ "thấp hèn", cho đến khi dùng hết sức lực, ôm đầu khó khăn quỳ xuống thở dốc, đã nước mắt đầy mặt.

Ngày hôm sau, ngay trong căn phòng bên cạnh từ đường của mẫu thân, cha lột da năm người trước mặt ta làm thành lồng đèn da người.

Lúc lột da người đầu tiên, động tác còn chậm chạp và ngắt quãng, bàn tay của cha vẫn vững vàng, ánh mắt sắc bén, m.á.u phun tung tóe lên mặt cha.

Cha thật đáng sợ, giống như lệ quỷ đòi mạng từ địa ngục.

Nhưng ánh mắt nhìn ta lại mang ý cười, bọn họ nói không sai, cha điên rồi.

Cha vẫy tay với ta, cười hỏi ta có sợ không.

Bạn cần đăng nhập để bình luận